Tôi bú lâu quá, gỡ bù mấy hôm vắng không ngậm được vú chị trong mồm. Chị thấy tôi bú đến quên cả đổi bên, nên chị nhỏ nhẹ nhắc tôi. Chị giảng phải đổi bên chớ không vú trở thành bên lớn, bên nhỏ và trệ sệ không đều. Tôi ngoan ngoãn nghe theo. Tôi đổi qua bú cái vú còn nguyên và lại mò măn cái vú vừa nhả. Chị tựa như bà mẹ ngồi vui nhìn thằng con đang nhay rứt vú để bú. Lòng mẹ bao la của chị làm cho các bầu vú căng lên và sữa trào ra rất nhiều. Tôi phải hấp tấp táp chớ không chắc là bị sặc.
Chị vẫn ngồi ở mép giường. Chị cho tôi gối đầu trên bắp vế. Đầu tôi lúc lắc giựt núm vú nên xục xịch không yên. Mớ tóc bờm xờm của tôi châm chích vào đùi chị như những mũi kim nhoi nhói. Có lúc chị bị hầm hơi hay nhột nên chị phải điều chỉnh đầu tôi và đồng thời lơi giò ra một chút.
Tôi say sưa bú và bóp hai vú chị. Càng bóp thì càng cảm thấy bàn tay êm vì vun thịt mềm của cặp vú chị. Hai quầng vú cứ bị ngón tay tôi kéo đằn ra, những hạt sữa nổi lăn tăn mỗi khi chị bị tôi kích thích. Khi đó dù tôi đang bú cũng tạm dừng lại và cả hai tay bóp nhão cặp vú ra mà nhay hoặc bằng miệng, hoặc bằng ngón tay.
Tôi bú đến chị mỏi vì phải ngồi lâu. Tôi nhận ra điều này khi thấy chị khom người xuống. Chị thấy thằng em giận dỗi mấy hôm nên thèm vú chị mà không nỡ xô đuổi. Tôi biết ý nên còn ngậm vú mà tìm cách ngồi lên. Tôi lấy tay ra dấu chị nằm xuống nghỉ cho khỏe. Chị ngả lưng ra giường, lẳng nhẳng với con chó con đang bám nơi vú. Tôi cũng nương quay người để chiếc vú không bị rơi ra mà vẫn thuận cho chị không bị cấn cái.