Hai chị em lo thu nhặt những mảnh giẻ bị xé rách, tìm đầy đủ các hạt nút áo bị giựt đứt tung tóe để xóa hết dấu vết nghi ngờ nơi ông ấy. Vừa vặn lúc thằng bé thức dậy đòi mẹ. Giá như mọi lúc khi nghe tiếng khóc oang oang như lệnh vỡ của con thì chị đã bỏ mọi việc lo cho nó ngay. Song bây giờ ông ấy có thể quay về bất cứ lúc nào nên chị không dám luông tuồng khi đã bị tôi cấu xé cả quần lẫn áo. Chị phải lo dấu kín tang chứng đó là cần thiết.
Chị hối nhờ tôi vào bồng cháu một chút để chị quàng thứ gì vào người đã. Tôi xốc cậu nhỏ lên, nhưng chả biết bồng ẵm ra sao nên cậu ấm thét inh ỏi. Chị quáng quàng nhào ra, không kịp thắt cái dây lưng của chiếc áo choàng ngủ. Tôi nhìn chị bắt tức cười, chị y hệt con heo mẹ lủng nhủng vú vê, bấn xúc xích lên vì đám lợn con bu quanh đòi bú.
Chị chẳng để ý gì khác, đón bé ở tay tôi và ngồi ngay xuống cho nó bú. Vạt áo choàng lùng bùng mở ra nơi bụng chị, lông lá lùm xùm, lồn đoi một bụm. Như lúc khác thì tôi đã nán lại để ngắm cho đã mắt, nhưng bữa nay tôi biết phận tôi, nên lẳng lặng bỏ ra.
Tôi về chỗ nằm của tôi, ngả uỵch ra với bao điều lộn xộn trong đầu. Tôi thấy càng ngày cái tình tôi yêu chị càng lớn, tôi chỉ muốn dành độc quyền chị cho riêng tôi. Vú đó phải là để tôi ngậm, tôi bú, phải nhường cho bé là quá quắt lắm rồi, còn bất cứ ai mằn mò hay ngoạm miệng lên là tôi tức muốn nổi điên. Lồn đó phải là chỗ để tôi liếm, để cặc tôi đút vào, chớ dù là ông ấy đi nữa mà dành đụ chị thì giá giết được, tôi cũng không tha.