Chị chưng hửng dòm tôi. Chị không ngờ tôi dám ướm hỏi chị như vậy. Nhất là chữ “ đụ “ như nhát búa bổ vào màng nhĩ chị nhức nhối. Chị la lia lịa: không được đâu, em làm gì chị cũng cho. Nhưng em mà ăn nằm với chị rủi cấn thai thì chết cả hai đứa. Chị tránh dùng chữ “ đụ “ để bớt xốn xang.
Nhưng tôi đã nứng nhừ, còn hơi sức đâu mà bày tỏ thiệt hơn. Tôi chỉ mạnh dạn kể cho chị: khỏi lo, em có cách. Nói rồi, tôi cắn thêm một miếng vô vú chị và ngồi hẳn lên nắm lấy cái quần lót lôi tuột ra. Chị chưa rõ tôi định làm thế nào, nên chặn tay giữ mà hỏi thúc: cách nào nói chị biết đã.
Tôi gạt tay chị ra, hất xô chị ngả ngửa lại trên giường và giằng kéo cái quần lót. Hai người cò cưa chẳng ai chịu nhịn, tôi bực quá nên nghiến răng xé tẹt cái quần lót. Tiếng lụa nghe chát chúa khiến chị trợn tròn mắt nhìn. Tôi lôi được quần ra rồi thì tôi nhẩy bổ vào bú lồn chị ngay. Tôi liếm cái đám khí lồn lào khào ở quanh háng, lưỡi móc rà vào lỗ mà liếm đám khí bên trong. Hai mu lồn bị vét lau nên nhổm nhổm coi quá quắt, tôi liếm luôn cho chúng chừa. Tôi liếm rồi thọc lưỡi vào mà đụ vô cái lỗ. Khí lồn chị chảy vô miệng chừng nào thì tôi nuốt trợn trạo hết.
Thấy tôi hùng hổ vật chị ra đòi làm hỗn, chị khiếp sợ và lo lắng vô cùng. Cho nên chị cứ níu chặt lấy lưng quần lót không để tôi lột ra được. Ai dè tôi đã quá lên cơn nên tôi trợn trừng, nghiến răng nghiến lợi nắm cái quần ni lông của chị xé toạc ra. Đến luc đó, chị chắc mẩm là thế nào tôi cũng sẽ ăn tươi nuốt sống chị ngay tấp lự.