Tôi nhìn hai cái vú mà thòm thèm, nước miếng vã ướt ra. Tôi phải nuốt ừng ực cho hạ cơn nôn nao đang muốn trào vọt ra ngoài. Mắt tôi đảo lia lịa trên khoảng thân hình chị. Ngoài cặp vú, tôi còn bị thu hút bởi làn da mịn màng của chị. Nhất là vì hai vú quá đầy đặn, lại mang mọng sữa nên khoảng cách chia đôi hai vú dường như bị thu hẹp lại. Chị phập phồng thở càng làm cho cái rãnh bị co hẹp, nhỏ còn một chút tẻo. Mỗi lần chị thở thì hai khoảng thịt o ép nhau làm cho cái khe nhỏ mỏng như chỉ vừa lọt một lá lúa.
Tôi mê đắm chiêm ngưỡng chị. Cặp vú này đã biết bao lần tôi được chị cho ôm ấp, vò nắn, sờ soạng, hôn hít, vân vê, bú mút vậy mà cứ nhìn vào thì hình như chúng càng mới, càng đẹp, càng tròn, càng căng, càng mướt, càng khiến cho ai nhìn cũng không nhịn thèm nổi.
Tôi đảo cặp mắt nhìn xuống da bụng chị. Đó không còn là nây bụng của một người đàn bà mà giống hệt một bình nguyên phẳng và tràn đầy sinh lực. Nó cũng đang nhấp nhô như muôn lượn sóng tình thổi hây hây vào mùa xuân. Cái rún hơi nhỉnh lên, ấn chặt tròn trịa vào da bụng, tựa một cái nút đơm vào chiếc áo đại lễ của hoàng gia. Tôi bần thần với nhận xét này. Tôi nghĩ giá tôi được sờ lên cái rún chỉ một tẹo thôi, hẳn là bàn tay sẽ run bắn lên vì hơi mát tỏa lan ra từ đó.