Tôi nói rồi đứng rột lên, đi vô bếp. Tôi nhẩn nha tìm con dao, kéo dài thời gian bằng cách liếc lưỡi dao vô đít tô sành nghe rẹt rẹt. Tôi chà con dao nghe rạo rạo, cốt cho chị mường tượng nhận ra nét sắc của nó. Tôi muốn chị phải nóng ruột chờ tôi có dám xẻo bỏ cặp vú thảy cho chó ăn chăng.
Tôi trở lại với con dao sắc lẻm trong tay. Tôi thử độ bén của nó bằng cách cạo một khoanh lông nơi nách. Tôi chê chưa chịu nên lại liếc con dao vào vải quần din đang mặc. Chị nín thở chờ. Tôi dơ con dao lên hà hơi vào và đưa tay thử. Xong, tôi mới nhích mũi dao ở nhúm lông nơi háng chị cạo xoèn xoẹt. Những sợi lông lồn lả tả rụng, tôi hơi đè mũi dao xuống khoảng thịt u lên của cái lồn dọa xỉa cho nó chảy máu ra.
Chị sợ quá, trợn mắt nhìn tôi không chớp. Tôi lại cạo phăng một nhúm lông nữa, rồi dúm nó vào mấy ngón tay, đưa lên mũi hửi, và dùng miệng thổi phù phù cho chúng bay lả tả lên bụng chị. Chị điếng hồn. Nào tôi đã chịu ngưng. Tôi đưa mũi dao, ướm khoanh một vòng nơi vú trái, lại ướm khoanh một vòng quanh bầu vú phải và hỏi chị: bây giờ thì bà muốn ta thẻo cái nào trước.
Tôi lăm lăm con dao giống anh đồ tể chọn lựa giữa hai con cầy để coi mần thịt con nào trước. Chị nào dám có ý kiến. Tôi nhử nhử con dao lên núm vú, lẩm bẩm: có lẽ nên xẻo cái này trước. Sau đó cất vô túi, thỉnh thoảng lấy ra ngậm nút cũng đỡ.