Tôi chẳng thèm đụng chạm gì tới chị, chỉ ngồi đó đơ mắt ra nhìn. Chị có vẻ lạ lùng nhưng không dám hé môi lên tiếng. Tôi lấy chiếc que mảnh mai gần đó kéo lê trên thịt da chị. Vừa kéo, vừa hỏi chị: có phải chỗ này mỡ dầy lên hả, còn chỗ này thịt bị đùn nên xấu chứ gì.
Chị hồi hộp dõi theo đầu que của tôi. Nín thở khi chiếc que cố tình đâm xọc vào những nơi chị đã chỉ hồi nãy. Tôi nhấc que ra và từ từ úp mặt vào hôn và day môi lên đó. Chị quay mặt sang phía khác, tránh nhìn cử chỉ của tôi. Tôi mặc kệ chỉ làm theo ý định của mình. Tôi nhẹ nhếch môi ra, cắn chút thịt ở mỗi chỗ đó vào miệng mà nhay như nhay vú mẹ.
Thưởng thức xong món hàng mình thích thú, tôi lại cầm lấy que lên tay. Tôi vung đầu roi trên không, cốt tạo nơi chị một sự chờ đợi nóng ruột. Chị cảm thấy nín thở chẳng đoán được tôi định làm gì. Tôi rê rê đầu que xoay vòng quanh bầu vú chị, lại chọt chọt lên chỗ núm vú, rồi lại rê qua chỗ cái quầng. Những hạt sữa bị đầu que khượi lăn tăn chẳng khác chi con sâu róm nên nổi sần lên.
Tôi nhừa nhựa nói bâng quơ: ờ thì bà nói hồi này bà xấu ghê xấu gớm. Điều đó tôi đâu có cãi, nhưng chỗ nào xấu cứ xấu, còn chỗ nào không xấu vẫn đẹp như thường. Tỉ như cặp vú này, nó bị bóp thiếu điều muốn xẹp lép mà thả ra chúng cũng sưng tù vù, hổng lẽ bà cũng chê. Thì để tôi cắt liệng mẹ nó đi, chớ còn để mần chi.