Đọc Full Truyện Chuyến Tàu Hoàng Hôn Lại địt nhau với bà chị
Ngày 18 tháng 5 năm 2000, tôi quay nhìn mẹ tôi lần cuối để bước lên chuyến tàu Nha Trang – Sài Gòn trong nước mắt tiễn đưa của ba mẹ, và ba cô em gái thơ dại.
Chuyến tàu đêm năm ấy mang tôi cùng hàng trăm người khách lạ xuôi về miền nam Sài Gòn, nơi đấy Sân Bay Tân Sơn Nhất sẽ đưa tiễn một chàng trai miền quê hẻo lánh, miền Phan Rang – Ninh Thuận, sang trời tây trong khoản khắt không bao lâu. Tàu đã lăn bánh và tiếng còi tàu hú áp đảo mọi tiếng chào tạm biệt,,, lẫn trong tiếng còi tàu, tôi nghe tiếng nước mắt rơi.
Bên cạnh tôi là người phụ nữ tổi trạc 36 và đứa con gái vừa tròn 7 tuổi trông rất xinh, chị nhìn tôi có vẻ tò mò vì lúc ấy tôi khóc một cách nức nở như đưa bé mất mẹ chiều qua. Trong nước mắt lẫn với nước mưa của cảnh chiều hè tháng 5, mỗi mét tàu rời khỏi sân ga Nha Trang là mỗi mét đất tôi rời chốn quê nhà, nơi có người mẹ già, em dại và ngươi bố tóc đã bạc màu, ngày đêm thương nhớ về tôi. Người phụ nữ có tính tò mò ấy mới bắt chuyện với tôi bằng câu hỏi rất tinh nghịch “Lớn rồi, mà sao khóc nhiều thế?
Tôi ngước nhìn chị và bắt được ánh mắt của chị với một sự thông cảm mà ngày xưa chị đã từng có,, tôi trả lời “ngày ấy có lẻ chị cũng như tôi!”