Thanh chống cự lại sự cưỡng hiếp của ông chủ thì lãnh ngay hai cái tát tai nảy lửa. Mắt con bé hoa lên, tai nó ù đặc không còn nghe thấy gì, nó chỉ biết đưa tay đẩy người lão già ra một cách yếu ớt.
– Con xin ông.. tha.. cho con. Thanh nói trong tiếng nấc hoà lẫn với nước mắt.
Nhưng hình như ông Dương chẳng mảy may quan tâm đến những lời van xin đó. Cơn dục vọng trong người ông ta dâng lên cao độ khi tấm thân trắng nõn trinh nguyên của con bé bày ra trước mắt.
Đọc Full Chuyện ông chủ cưỡng hiếp con Ô sin
Ông Dương vừa nút cặp vú tròn lẳn vừa lòn tay cởi nốt chiếc quần lót trên người Thanh. Con bé 16 tuổi nằm trân người chịu đựng, đúng ra cũng không phải là nằm mà là nữa nằm nữa ngồi trên bậc cầu thang. Nó không phản đối mà cũng chẳng hưởng ứng. Đây đâu phải là lần đầu tiên, nó biết có chống đối cũng vô ích mà thôi, sẽ chẳng có ai ủng hộ nó trong căn nhà này và nếu có bỏ nơi này mà đi thì nó cũng chẳng biết phải đi đâu và rồi sẽ làm gì mà sống.
Thanh giúp việc cho ông bà Dương từ bé, nó còn nhớ lần đầu tiên bước vào căn nhà này, nó còn thấp hơn cái tay vịn cầu thang mà giờ đây nó đang bám vào để giữ cho thân thể mình không bị trượt theo từng cái nấc của lão già chết tiệt. Thanh vẫn thường gọi ông Dương như vậy và luôn luôn cầu trời cho lão đứt bóng sớm. Nhưng có lẽ ông ta sẽ sống dai lắm. Sắp bước sang tuổi 60, chính xác là 58 tuổi, mà ông Dương vẫn còn sung sức lắm. “Sung sức” ở đây là trong các cuộc giao hoan chứ cơ thể của ông thì đã bắt đầu nhão nhoét ra rồi. Ông đã phải dùng đủ loại thuốc Tây, Tàu rồi nào là rượu rắn, rượu bổ.. nói chung là tất cả những gì mà ông nghe người ta nói đến để giữ lại cho mình cái khả năng phát huy thú vui xác thịt cho lứa tuổi xế chiều. Ơ cái tuổi đó mà ông Dương đủ sức lực để đè con bé người làm ra bất cứ chỗ nào, bất cứ lúc nào mà ông cảm thấy hứng tình thì cũng đủ biết ông thuộc loại có hạng.