Nãy giờ tôi và HạÏnh ngồi trong bụi lau không dám nhút nhít mà cũng chẳng lên tiếng. Khi hai người kia khuất dạng cuối đường đê thì bọn tôi đứng dậy, bổng nhỏ Hạnh lên tiếng ” câu Quân với Hạnh làm giống câu Út với chị Thảo nghe”. Tôi liền ừ rồi bảo ” Hạnh tuột quần xuống đi” . nhỏ nghe xong liền kéo quần xuống khỏi đầu gối rồi nằm xuống, tôi cũng kéo quần xuống con cu của tôi nhỏ rất rất rất nhiều so với anh út mà cũng chẳng có sợi lông nào. Tôi cũng bắt đầu đưa cu vào lồn Hạnh, cũng bắt chước anh út hẩy hẩy cái đít, Bổng có tiếng mẹ tôi kêu vô, hoảng hồn tôi vội rút con cu ra rồi mặc quần vào chạy một mạch vào nhà.
Sáng hôm sau bác tư và Hạnh tiển gia đình tôi ra tận bến đò, trong lúc chờ đò Hạnh với tôi ra gốc bần ngồi nói chuyện, Hạnh nói đủ thứ, dặn tôi phải nhớ nó , và lâu lâu về thăm quê. Nó còn bảo tôi ” mai mốt cậu về cậu với Hạnh làm chuyện đó nửa nghe”. Ðến đây thì đò cũng đã cập vào bến, gia đình tôi bước lên đò trong cảm giác bùi ngùi quyến luyến.
Mới đó mà thời gian đã trôi nhanh gần 7 năm rồi, bảy năm chưa một lần tôi về lại thăm quê, một phần vì ba mẹ tôi không có thời gian rảnh và một phần tôi cũng lo học, vì tôi học trường chuyên và phải luôn phấn đấu để đậu đại học. Sau khi thi đại học xong, trong lúc chờ kết quảthì bác tư ghé thăm gia đình tôi, bác rủ luôn tôi về quê để tôi có dịp xả hơi sau những năm dài miệt mài đèn sách. Thế làtôi khăn gói theo bác tư về thăm lại chốn xưa.