Trinh chưa từng bao giờ được nắm tay một người con trai. Mà giờ đây nhìn thấy cảnh làm tình. Toàn thân Trinh nhột nhạt và có một cảm giác tê tê khó diễn tả. Trinh cảm thấy nứơc nhờn nơi âm hộ mình đã tuôn ra. Trinh cảm thấy niềm sung sướng, và có những cảm giác kỳ lạ, vừa kích thích, vừa thỏa thuê. Trinh kéo chăn trùm kính đầu rồi cố dỗ giấc ngủ.
Chú Phong cứ ghé nhà Trinh ngủ vài đêm một tuần. Tuy không để ý đến chuyện tình yêu của mẹ nhưng dần dần Trinh trở nên vui vẻ và cởi mở hơn với chú Phong. Khi nghi đến thân phận của mình, Trinh vô cùng buồn chán. Trinh thầm nghĩ “mình sẽ sống như vầy cho đến hết cuộc đời hay sao !, mình sẽ không bao giờ biết tình yêu là gì !, sao trời đày mình như vậy chớ !”. Có lúc Trinh muốn tự tử chết đi cho qua khỏi kiếp này.
Cứ mỗi lần nhìn chú Phong và mẹ làm tình qua tấm màn vải, là Trinh như muốn điên lên. Nhìn hai cái bóng đen đó hì hụt, quấn quít và nghe họ rên rỉ, thì Trinh nôn nao, xao xuyến, bồn chồn. Toàn thân Trinh nóng ran, cặp vú xăn lại, hai đầu vú chỉa nhọn lên, Trinh nứng lồn qúa, hai mép lồn cương mập to ra và Trinh khó chịu không thể tả nổi. Mỗi lần như vậy Trinh tuôn đầy dâm thủy, ướt nhèm nhẹp cả quần. Tuy quần ướt dẫm, nhưng Trinh không bao giờ dám đi rữa, vì Trinh giả vờ ngủ kia mà. Trinh cứ để quần ướt như thế rồi ngủ. Sáng ra chất nước nhờn đã khô , đóng vẩy trên mu lồn và hai bên háng.