Cũng nhờ chẳng ai thèm để ý tôi đã “lớn”, mà nhất cử nhất động của hai bà đều lọt vào mắt “thơ ngây” của tôi. Không phải tôi theo dõi, rình rập để mét lại với doing Khang hay bố, nhưng là để cho riêng tôi thoả mãn sự tò mò, nhất là để thoả mãn những thèm khát tình dục đã chớm có từ năm mười hai tuổi. Nghe có ghê gớm không? Có kinh thiên động địa không? Nhưng đó là sự thật trăm phần trăm, đợi đến bây giờ, tôi mới dám viết lên những trang giấy này.
Tôi để ý, biết trên gác tiệm thực phẩm này có đến ba cái phòng, được trang bị máy lạnh, giường ngủ hơi sang trọng. Để làm gì? Có khi nào mẹ hay dì Khang ở lại qua đêm. Cũng chẳng phải để cho nhân viên trú ngụ. Thế thì ba cái phòng ngủ này chắc chắn phải được dùng vào những mụch đích thầm kín. Thầm kín, vì cả hai, mẹ tôi và dì Khang đều là đàn bà có chồng…
Một hôm, chú tài xế đưa tôi lại cửa hàng. Tôi không thấy dì Khang quanh đó như thường ngày để phụ với mẹ tôi buôn bán. Chỉ có hai cô người Tàu, và một anh công nhân khuân vác. Tôi hỏi:
– Mẹ, dì Khang đâu, con không thấy?
– Ơ …. Ơ … dì ấy … giúp mẹ đi giao hàng…trong đồn Hà Nam… có gì không con? Muốn ăn gì nói mẹ bảo chúng nó chạy qua Hiệu Cẩm Xướng mua cho. Hoành thánh tôm nhé??
– Thưa mẹ con hãy còn no… Con muốn ngủ trưa một lát…. Chiều đi đánh vũ cầu…
– Ừ, nếu muốn ngủ trưa thì …thì …cứ lên gác mà nghỉ….muốn mấy giờ dậy, mẹ sẽ cho người lên đánh thức. Hễ đói bụng là bảo mẹ nhé . Đi đi con…