Hàm ria và cái lưỡi dài đầy nghệ thuật của Pierre đang tiến dần vào “vùng cấm địa.” Mồm dì Khang vẫn thều thào năn nỉ Pierre đừng xẻ tình chàng cho mẹ tôi. Nhưng Pierre chằng màng nghe thấy, chàng quét nhẹ một đường dài chỗ khe háng, xong dùng những cọng râu kẽm rà rà cái đì của dì Khang. Dì bặm môi kín mít. Nhưng tiếng “ứ” vẫn thoát ra nghe tức tưởi làm sao?
Tôi bụm cứng lồn lại chịu đựng. Tôi biết, qua cách diễn tả đè nén, không cho tiếng la thoát ra, dì Khang chắc phải trải qua một cảm giác vô cùng khoái lạc. Nhưng hàm ria tua tủa của Pierre chưa ngừng lại. Nó rà như đang truy lùng quân địch. Nó cà tuy nhẹ, nhưng nghe như bão tố cuồng phong đang càng quét cái mu lồn đang vun lên của dì. Nhìn kỹ, tôi thấy những sợi lông lồn của dì gần như doing đứng lên hết, óng ánh chất nước nhờn từ bộ hạ của dì tẩm ướt.
Mồm Pierre còn “tàn độc” hơn. Chàng cạp, ngoạm hết chòm lông lồn của dì vào mồm, mút cho hết chất nước nhờn, rồi nhả ra. Trong khi mũi chàng đè sát hôn toàn thể cái mu lồn của dì đang nóng như lửa trong lò sưởi… Pierre ghì sát cái mũi thật lâu ở đó mà hôn, mà cử động qua lại. Dì Khang chỉ còn biết túm lại đầu tóc quăn vàng của chàng mà xoắn, mà bout cho đã cơn say.
Hai ngón tay tôi, tuy đã tận tình thụt mạnh vào cửa mình để tự làm cho mình sướng theo cơn dục tình của hai người bên kia. Nhưng chẳng thấm vào đâu. Nó hời hợt, lửng lơ, không tới mức… Hai ngón tay mà mang ra so với hàm ria, và cái lưỡi nóng hổi, cộng thêm hơi thở phì phào ấm cúng của Pierre, thì quả là đần độn, ngu si… Tôi tăng cường thêm một ngón của bàn tay trái chà nhẹ hột le, xem có làm tôi thoả mãn phần nào chăng. Nhưng hoàn toàn là số không.