Ngày… tháng… năm Thanh Lam bước từ trong toalét ra với chiếc váy đầm mõng tanh lại không mặt áo ngực như mọi khi, ôi kìa đôi bầu vú bung nhung vương cao ngạo nghể làm sao… ước gì mình được dù chỉ sờ lên thôi cũng đã thấy hạnh phúc lắm rồi… Nàng lại cúi khom quay lưng về phía mình ôi đôi mông tròn lẵng bó chật trong cái quần xilíp bé tẹo màu tím than mấy cái ren nổi rỏ sau lớp vải cặc mình lại cương cứng lên rồi… mình muốn nhào đại đến để… rồi sau đó ra sao thì ra nhưng mà… đành phãi vào toalét giãi quyết vậy.
Ngày… tháng… năm Thanh Lam vẩn cặm cụi ngồi ăn cơm mà không hề biết rằng chiếc cổ áo đã trể xuống quá nhiều, bên này mình nhìn rỏ đôi bầu vú vung đầy hai cái núm vú ôi… có lẽ nó ngon như hai hạt chocolate mm…
Ngày… tháng… năm tìm mãi trong máy giặt mới thấy được chiếc quần xilíp của Thanh Lam mới tắm xong thay ra nhưng nó ướt nước hết rồi không còn lại cái mùi khái khái hăng hăng mà mình hay hít lấy hít để như những lần trước nữa buồn thật.
Đọc đến đây nàng như người mộng du bởi những dòng chử mà Phong viết trong nhật ký. Thanh Lam không muốn mất lịch sự khi xem những vật riêng tư của người khác nhưng do sáng nay nàng vào phòng Phong để thay nước cho bình hoa vô tình nhìn thấy quyễn nhật ký dấu hời hợt dưới gối, sự hiếu kỳ, tính tò mò của phụ nữ làm nàng lấy ra đọc trong vô thức. Chúa ơi thế là nó si mê mình đến thế sao? Tại sao nó không bíết mình cũng thèm khác nó lắm? hay nó sợ có lẽ vậy mình phãi làm cách nào??? Phãi tạo điều kiện để nó mạnh dạn hơn nữa mình muốn nó phãi chiếm hữu mình, mình muốn ôi… cái gì đã làm ước cã đủng quần mình rồi.