Riêng nàng Thanh Lam biết rằng chỉ cần một hút nữa thôi cả nàng và hắn sẽ sô ngã tất cã các rào cảng cuối cùng nàng muốn lắm, thích lắm nhưng vẩn sợ. Với một giọng nói cố gắng yếu ớt qua hơi thở cuối cùng Thanh Lam nhắc:
“Phong ơi ! hai ta hãy ngưng lại, Tôi đã để Phong nhìn thấy tất cả những gì Phong muốn, Phong ao ước chúng ta không nên đi xa hơn nữa tội lổi, tôi lổi lắm. Phong buôn tha cho tôi, Phong ngưng lại hãy ngưng lại ngay để tôi mặc lại quần áo để chúng ta không cùng rơi vào con đường tội lổi”
Phong bây giờ thì không còn nghe thấy gì nữa cã, không có cái gì lúc này mà có thể làm cho nó dừng lại được nữa, trước một cơ hội ngàn năm có một này mà nó dừng lại thì chỉ có là kẻ dở hơi, nghĩ thế nó ngồi bệt vào giữa hai chân nàng và nói:
“Lồn Thanh Lam đẹp lắm, đẹp ngoài sức tưởng tượng của tôi nhiều, nước lồn Thanh Lam chắc chắn là ngon và ngọt lắm, Phong muốn nếm thử, Thanh Lam có cho, có muốn Phong liếm lồn không?”
Không đợi Thanh Lam trả lời đồng ý hay không vì nó chỉ hỏi cho có hỏi mà thôi chưa dứt câu Phong cúi xuống hôn lên mu lồn, lưỡi len lách vào khe suối đào nguyên của nàng quét lên, quét xuống. Khi lưỡi nó đưa lên chạm hột le, thì môi liền ngậm lấy mút lấy mút để làm cho nàng quên hết mọi việc mà chỉ thấy một luồng khoái cảm chậy rần rần trong cơ thể.
Đây là lần đầu tiên trong đời nàng được bú, liếm, được cái miệng đàn ông mút lồn vì từ ngày lấy chồng, có con đến nay chưa bao giờ lồn nàng được miệng, lưỡi của một người đàn ông đụng tới kể cả chồng nàng. Thanh Lam đến lúc này thì đã quên bẳng đi chuyện nhắc Phong ngưng lại mà lại còn nhổm mông lên cao như gợi ý cho để cho hắn cởi nốt chiếc quần lót là vật cuối cùng còn sót trên thân nàng. Khi đã không còn mảnh vải nào trên người, Thanh Lam nằm ngữa xuống giường, dang rộng hai chân để Phong muốn làm gì thì làm không cần giữ ý nữa.