Phong vẫn ôm chặt Thanh Lam nó nói trong hơi thở: “Phong muốn hôn người đẹp nhất trên hành tinh này. Phong thích Thanh Lam từ lâu, ước ao được hôn Thanh Lam ít nhất là một lần rồi sau đó ra sao thì ra.”
Mặc dầu cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của Phong nhưng không được, nàng chịu thua: “Phong không làm thế được, hãy bỏ tôi ra”
Hắn vẩn ôm xiết lấy nàng không hề có ý định bỏ ra nàng đành thốt nhẹ vào tai hắn như sợ có người khác nghe thấy “Chỉ một lần thôi nhé. Phong phải hứa không được đòi hỏi hôn lần thứ hai hoặc một việc gì khác nữa.“
Phong mừng như bắc được vàng nó nhanh nhảu hứa: “Phong hứa sẽ không làm bất cứ điều gì mà Thanh Lam không muốn, không thích“
Không nỡ từ chối trước bộ mặt thật là tội nghiệp của nó Thanh Lam nói:
“OK, nhưng để khi khác, không phãi lúc này không phãi ngay bây giờ. Hãy buông tay cho tôi đi.“
“ Tại sao, không thể hôn ngay lúc này?“ Thanh Lam ngập ngừng chưa biết trả lời ra sao thì miệng Phong đã ngậm lấy đôi môi nàng. Nụ hôn nồng nàn diễn ra một cách bất ngờ, lúc đầu Thanh Lam chưa kịp phản ứng ra sao, nhưng chỉ vài giây sau đó nàng cảm thấy thích thú vì lưỡi Phong đã tách môi nàng đi vào trong miệng. Ý chí kháng cự biến mất, lưỡi nàng liền quấn lấy lưỡi Phong. Phong rút lưỡi ra khỏi miệng nàng, di chuyển cặp môi và chiếc lưỡi qua tai, xuống cổ.