Vừa nói, chị vừa đưa tay đặt lên vai ông. Chị cúi xuống hôn nhẹ vào đầu ông, như người vợ đang nũng nịu với chồng. Có lẽ thấy con bé, nên ông nứng quá, không kìm chế được. Ông quay người, ôm ngang eo chị.
Bé Đào chạy xuống gặp Phong:
– Anh làm em sợ muốn chết luôn, ổng thấy của em, làm em mất rin.
– Lo gì, miễn anh thương là được.
Nói rồi nó ôm con nhỏ vào lòng. Nó không ngờ ngày hôm đó nó được tận mắt nhìn lồn con bé, mà còn đóng kịch nữa.
– Bỏ em ra đi, mẹ la chết
– Bả còn đang ôm ổng trên trển
– Hay là mình đi ra công viên nha anh?
Nó nhất trí, nhưng vẫn còn luyến tiếc. Tiếc vì chưa làm gì được. Nó ôm miết con nhỏ, nó bóp lồn, bóp vú, làm con nhỏ nứng muốn chết.
– Em lên nói cho bả biết đi.
Con Đào chạy lên lầu. Nó khựng lại ngay chân cầu thang. Đàng kia, má nó và ông ghi điện đang ôm ghì nhau. Ông tr6àn truồng quay lưng về phía nó, còn má nó cũng đang trần truồng. Bả khoát tay biểu nó cứ đi đi. Nó quay trở xuống mà lồn thấy xốn xang
Chiều xuống, nó và Đào đang tâm tình trên con vịt. Nó thì nhiều lần được đụ, còn con bé thì chưa. Chúng nó cứ mò mẫm nhau. Con vịt tròng trành theo nhịp nắc của nó. Con nhỏ hít hà vừa đau vừa thấy sướng.
ở nhà chị Liễu cùng ông ghi điện chơi nhau nhiều trận. Ông không còn ý định lập biên bản nữa, trong thâm tâm, ông phải đụ cho được con bé. Vì ông đã lỡ thấy nó rồi.