Tất cả mọi người ngồi trong quán ăn đồ biển. Buổi tối, đèn mờ nhạt. Bàn tròn phủ tấm khăn lớn màu đỏ. Phần phía dưới bàn rất tối. Nhà hàng nầy phần đông cho những cặp mới cưới nhau, đi hưởng tuần trăng mật. Ông Thanh ngồi kề bên bà Ngọc. Cảnh ngồi gần bà Phương. Sau những ly rượu cuời vui ăn uống. Ông Ngọc đi vào rest room. Trong bóng mờ ông Thanh bất thần đặt tay lên đùi bà Ngọc. Khăn bàn lớn nên chả ai thấy. Sau một giây ngạc nhiên. Bà Ngọc rùng mình khi tay của ông Thanh thoa nhẹ trên bắp đùi và từ từ đi lên, sâu vào trong chiếc váy ngắn. Mặt bà đỏ gây, sượng trân, giật mình khi ngón tay quỉ quái của ông Thanh khơi nhẹ ngoài âm hộ. Tự nhiên bà dang rộng hai chân ra. Một phản ứng chịu đèn, cá đã cắn câu. Tay ông mạng dạn chà xát vào chỗ kín. Một lát sau, nước nhờn rịn ra ươn ướt ngoài quần lót nhỏ nhắn. Đôi mắt bà Ngọc long lanh gợi cảm… Bỗng ông Thanh giật tay về khi ông Ngọc trở lại bàn. Mọi người vẫn vui vẻ cho tới khi bữa ăn chấm dứt.
Cơ hội đến, khi ông Ngọc nhờ ông Thanh chở vợ mình đi mua vài món hàng cần thiết. Mọi người đã ra hết ngoài biển. Bà Ngọc ngạc nhiên nhưng không dám nói. Bà nghĩ: “Lại thằng cha quỉ sứ”
Chiếc xe lăn bánh, không phải về ngõ chợ, mà chạy ra một vùng hẻo lánh. Đên khi khuất vào một vùng biển vắng, xe dừng lại, ông dạn dĩ nắm tay bà Ngọc kéo sát vào lòng. Bà Ngọc rùng mình khi hai người hôn nhau. Môi ông mút nhẹ vào lưỡi bà. Tim bà Ngọc đập liên hồi. Ông đưa tay vút nhè nhẹ trên đùi, chiếc váy ngắn ông kéo lên, liền tay ông kéo chiếc quần lót nhỏ xuống đến dưới chân, rồi lấy ra luôn, động tác nhanh mau lẹ như người lính. Ông đặt bà nằm xuống. Phần dưới bà Ngọc trần truồng. Âm hộ múp rụp phơi bày trọn vẹn dưới mắt ông Thanh. Âm hộ no tròn những sợi lông mịn ôm sát tuyệt đẹp. Ông lấy tay vạch nhẹ hai bờ mu ra, mồng dốc đỏ ửng dưới khe ướt nhẹp chất dâm. Ông cúi xuống đưa lưỡi quét nhẹ lên xuống. Bà Ngọc ưỡn người sung sướng. Lưỡi ông Thanh càng ngày càng quét mạnh bạo trong cái khe đẫm ướt. Bà Ngọc ưỡn đôi mông lên cao, hai tay ôm đầu ông như nhấn sâu vào, miệng rên lên sung sướng.
“Sướng quá! Thanh ơi!. ơi.. nữa.. nữa, bú… mạnh đi.. !”