Trong số các bạn học cùng lớp với Hà, có một nam sinh tên là Đức. Hà chú ý đến Đức bởi vì so với nhiều bạn cùng lớp khác, Đức không có vẻ xa cách với Lệ Hà, cậu luôn lân la tìm cách trò chuyện với cô. Lúc đầu Lệ Hà cho đó là chuyện bình thường. Cô biết mình là một nữ sinh xinh đẹp, với mái tóc suôn dài ép thẳng hơi nhuộm vàng này, với khuôn mặt trái xoan thanh tú này, với nước da trắng mịn này, với vóc dáng như người mẫu này … thì con trai nhìn cô với vẻ ngưỡng mộ cũng là điều dễ hiểu. Trong những lần nói chuyện với Lệ Hà, Đức luôn có những lời tán tụng rằng Hà đẹp, Hà xinh,… nghe rất sáo rỗng nhưng không hiểu sao Lệ Hà vẫn thích nghe (?). Có lẽ bản tính con gái thích được ca ngợi về sắc đẹp chăng ? Nhưng có một điều Lệ Hà thấy hơi lạ là những bạn trong lớp, nhất là những bạn nữ có vẻ không thích Đức, thậm chí còn có vẻ ghét cậu ta nữa. Trong những lần nói chuyện bên hàng quà vặt, Lệ Hà nhiều lần nghe các bạn nữ của mình nói về Đức với những từ ngữ không mấy tốt đẹp như: xấu tính, đạo đức giả, đê tiện … Lệ Hà ngạc nhiên vì qua những lần nói chuyện với Đức, cô thấy cậu ta cũng là một người bình thường, có gì xấu đâu. Cậu ta chẳng lẽ lại là một người như vậy. Lệ Hà băn khoăn hỏi điều đó với những bạn gái thì họ cũng không nói thẳng ra, chỉ bảo là: “Lệ Hà mới chuyển đến nên nghĩ thế thôi, rồi sao này bạn sẽ biết rõ về thằng Đức”.