Vi Tiểu Bảo mừng quá. Nếu hai người không ngồi trên lưng ngựa thì lập tức gã đã ôm chầm lấy Phương Di để hôn vào cặp má đỏ như trái hồng quân chín mọng. Bất giác gã vươn tay mặt ra nắm lấy tay trái nàng nói:
– Khi nào tiểu đệ còn lòng một dạ hai với tỷ tỷ? cả ngàn năm cả vạn năm tiểu đệ cũng không thay lòng đổi dạ.
Phương Di đáp:
– Câu này đệ đệ nói láo rồị Con người làm gì sống được hàng ngàn hàng vạn năm, trừ phi ngươi là …con… rùa…
Nàng nói tới đây không nhịn được quay đầu đi bật tiếng cười khúc khích nhưng bàn tay vẫn để cho Vi Tiểu Bảo nắm lấỵ Vi Tiểu Bảo nắm được bàn tay búp măng của nàng thì sướng quá mà Phương Di cũng xao xuyến hồi hộp trong lòng vì đây là lần đầu một người đàn ông nắm tay nàng. Tuy gã chỉ là một tên thiếu niên nhưng đã bám theo tỏ ý tán tỉnh nàng bấy lâu naỵ Thật ra Phương Di bản tính nghiêm trang nhưng lần này nàng có tâm sự riêng nên có ý dễ dãi với Vi Tiểu Bảo hơn bình thường. Nàng bị trúng độc của Thần Long giáo nên phải nghe lệnh giáo chủ và phu nhân đi dụ Vi Tiểu Bảo lên Thần Long đảọ Chuyện nàng bị bọn Thần Long giáo bắt cả tháng trời trên đảo đến giờ vẫn chưa ai biết. Một thiếu nữ xinh đẹp như Phương Di mà bị bọn tà giáo bắt giữ lâu như vậy lẽ ra đã bị vùi hoa dập liễu hay ít ra cũng phải làm vợ hầu hạ một tên đầu đà có địa vị cao trong giáo rồi. Ngờ đâu Thần Long giáo chủ cả chục năm nay luyện thần công tuyệt đỉnh phải kiêng lạc thú chốn khuê phòng nên trong Thần Long giáo bấy lâu nay đã nghiêm cấm sắc dục. Phương Di do đó mà còn nguyên thân xử nữ.