Gã xuống giọng thì thầm vào tai Viên Viên:
– Bây giờ ta muo^’n cho nàng ăn chuối.
– Tuổi tre? thiếu niên mà ham mê dục tình như vậy thì sao được.
– Có gì mà kho^ng được. Lấy được vợ bé xinh đẹp mơn mởn thế này thì ta nhất định phải cho bú đến đã đời luôn.
– Hứ! Ham lắm. Chàng đã có ý định lấy A Kha làm vợ thì sau này kho^ng được gian díu gì với thiếp nếu kho^ng còn ra thể thống gì nữa, chỉ khiến thiên hạ chê cười.
Trần Viên Viên phản đối mà má nàng ửng hồng nghĩ tới sắp phải khẩu dâm cho Vi Tiểu Bảo trông càng quyến rũ đáng yêu. Nàng mới vừa bị gã thiếu niên vùi hoa dập liễu tơi bời hoa lá nên đâm ra phục tùng gã. Bản chất khả ái hay xấu hổ càng làm giống đực đánh hơi được bám theo nàng.
– Đụ em sướng thiệt đó. Vi Tiểu Bảo vuốt ve mu lồn Viên Viên nói tỉnh bơ làm nàng nóng mặt. Tay gã vuốt ve mơn trớn vén đám lông mềm mại lên để lộ hai mép hồng hồng tuyệt mỹ.
– Đưa lồn cho ta coi đi. Viên Viên đỏ mặt làm con lợn lòng của Vi Tiểu Bảo lại nổi lên làm giặc. Nàng cảm thấy sai trái mà kho^ng sao cưỡng lại được. Từ khi trơ? thành quý phi của Ngô Tam Quế, Trần Viên Viên tưởng chừng đã xo’a bỏ đi được quá khứ phong trần kỹ nữ, bọn đàn ông hết còn ai dám tùy tiện tán tỉnh theo đuổi nàng nữa. Ngờ đâu bây giờ nàng lại đang trần truồng trong vòng tay một gã thiếu niên vô cùng dâm dục. Vừa rồi gã vừa cưỡng hiếp vừa làm nàng ngất ngây vì khoái lạc mà bây giờ không cần nhìn xuống nàng cũng thấp thoáng thấy cây ngọc của gã lại đang ngỏng lên ngất ngưởng.