Lê nghe mẹ sai mừng rơn, biết là mẹ không giận, nhưng Lê không biết mẹ có biết được ý nghĩ đen tối của Lê khi đụng chạm vào người mẹ không và nhất là khi cặc Lê ép sát vô mu lồn của mẹ không
Lê lấy chai thuốc ngủ đưa cho mẹ, Thu nhìn Lê cười :
– Lấy thuốc mà không lấy nước cho mẹ thi làm sao uống được
Lê cười hì hì, đem ra ly nước cho mẹ, Thu nói :
– Uống viên thuốc này một lát nữa là ngủ say sưa.
Thu vẫn chưa uống thuốc, đặt ly nước và lọ thuốc trên bàn, hai mẹ con ngồi coi TV thật lâu. Lê lâu lâu liếc nhìn mẹ coi Thu có phản ứng gì không, nhưng Thu vẫn không để lộ ra phản ứng nào cả. Lê thầm mong mẹ mình không biết, không cảm thấy được ý đồ đen tối của mình. Gần 11 giờ đêm, Thu ngáp dài đứng dậy, không quên cầm chai thuốc và ly nước theo vô phòng mình, Thu nói:
– Lê cũng đi ngủ đi con, đừng thức khuya quá nghe !
Thu nhìn chai thuốc trên tay mình, ngần ngừ rồi đặt chai thuốc lên bàn, cởi áo khoác chui vô giường, tay Thu vuốt dài theo người và dừng lại ở phần sâu kín của người đàn bà, Thu mỉm cười một mình , lắc đầu khi nghĩ đến những va chạm của Lê vào thân thể mình ! Thu cố xua đuổi những hình ảnh đó và chìm lần vào giấc ngủ.
Thu giật mình tỉnh giấc, vì tiếng động sột soạt trong phòng, nàng mở hé mắt, Lê đang rón rén bước đến giường mẹ. Người Thu lạnh hằn đi như có một luồng nước đá dội vào người, nàng run lên cầm cập nhưng cố giữ người không động đậy. Lê đứng sát đầu giường Thu gọi nhỏ: