Và Doanh Cao bất chiến tự nhiên thành, trong đời hắn thêm một người đàn bà tuyệt dịu. Hắn thẳng tay sờ mó đủ chổ, không những bà Hân không cự nự mà người bà như cong lên đón nhận từng cử chỉ sờ bóp, vồn vập, hàm hồ, thô tục của hắn, đến lúc hắn chột tay vào trong quần thì ôi thôi lồn bà đầy nhây nhớt. Hắn đứng dậy nói nhỏ:
“Thôi mình lên phòng đi Dì. . . lỡ ở đây ai về!”Doanh đưa tay bà Hân nắm đứng lên.
Trên giường hắn cởi quần bà ra, không hấp tấp, từng ngón tay hắn cọ quẹt vào cái mu lồn cương lên phồng to, hắn nhẫn nha, phẩy nhẹ nhẹ cái họt le đỏ ối, dòng dâm thủy của bà Hân ưá ra. Lồn bà lông ngắn mỏng hai mu to đầy khép kín rất đẹp, hắn cởi quần cặc hắn bung lên, bà Hân nhắm nghiềng đôi mắt rên rỉ khi hắn cầm cặc cà liên tục vào cái khe rồi hất mạnh đầu khấc lên họt le. Nước nhớt nhờn lại đổ ra như keo kéo thành sợi, hắn từ từ nhấn đầu khấc vào rồi rút ra, khe lồn hé ra mời gọi, hắn lại nhấn vào và lần nầy đi vào thật mạnh, bà Hân cong người rên mạnh, hắn chòm lên tìm môi bà và nắc liên tục. Thật là trận làm tình để đời. Bà Hân như người trên mây, bồng bềnh sướng ngất điên dại gào la cho đến khi hắn xuất tinh.
Sau trận làm tình Doanh phải từ giã vì sợ thằng Tí củ và ba hắn về bất tử. Hai người rời nhau, tuần sau đó bà Hân thấy mình trẻ lại yêu đời hơn, diện hơn và dâm đãng hơn khi gặp lại Doanh trong ngày sinh nhật thằng Tí củ và bị Tí bắt gặp hai người trong phòng mình.