Một chút sau, khi thấy Vân và Huấn ôm nhau trồi lên, đang nút lưỡi nhau, thì Ngọc cũng ngượing cứng mình. Tuy không lớn bằng ai, nhưng nhìn thấy cảnh đó, nó dư biết bọn họ đang làm gì. Ngọc giận con Vân, vì đã làm cho nó mắc ông sợ sệt, rồi giờ lại ôm người ta.
– Hư, con giận mọi người luôn.
– Thôi mà, bọn họ đã lớn rồi, con cũng vậy mà.
Vừa nói anh vừa cố tình giả bộ vuốt sau gáy, xuống tận lưng con nhỏ. Thấy phê sau ấy, con nhỏ nằm nín thinh. Nó đang hướng mắt nhìn xuống lòng hồ. Nơi ấy, Huấn và Vân đang ôm nhau. Con nhỏ bày đặt mò mẫm bộ chỉ huy của Huấn, còn anh thì chẳng kém, thọc cả bàn tay vào quần lót con nhỏ. Họ say sưa. Nhìn thấy con Vân được anh chàng mò cả hai bàn tay vào quần lót, con Ngọc thót cả tim. Nó tưởng tượng ra rằng anh ấy đang mò vào cửa mình của con nhỏ Vân, không biết chổ đó của con nhỏ có lông không nhỉ. Còn mình, đã mọc lông cách đây vài năm, khi cửa mình ra máu, thì những sợi lông tơ mọc lơ phơ. Con nhỏ vậy mà cũng bạo thật, mà nó cũng hạnh phúc hơn mình nhiều. Nhìn nó nút lưỡi chú Huấn mà nó thấy nóng ran cả người, như chính nó được ôm ắp vuốt ve vậy. Giá mà nó cũng được ai đó ôm vào lòng, được vuốt ve chắc là sướng lắm. Nó liếc nhìn sang chú nó. Chết thật, từ nảy giờ nó say sưa nhìn cái cặp kia âu yếm nhau, nó đâu có ngờ rằng chú của nó đang nhìn nó một cách say đắm.
– Làm gì mà chú nhìn con dữ vậy?
– Nhìn thử coi bây với con Vân, đứa nào đẹp và dễ thương hơn.
– Vậy chú thấy ai đẹp hơn?