Tôi lên nói chuyện với phòng dân sự rồi qua thông báo lại với chị Như rồi đi xuống, chị Như nhìn tôi khẽ cười mà nóin
– Chú đi lần này là sướng đấy nhé, chưa có người nào đề đạt với cả tổng giám đốc, cho em đi đâu đấy, liệu mà làm vừa lòng em ấy đi
– Rồi chị cứ yên tâm cứ như em chưa nói chuyện với người nước ngoài vao giờ đấy, thôi em đi đây
Tôi xuống lấy xe của mình rồi đến đón Sa. Với cái giọng lơ lớ Sa vui vẻ lên xe rồi cùng với tôi xuống Hải Phòng. Trên đoạn đường hơn một trăm cây thì chúng tôi ít nhiều cũng trao đổi được khá là nhiều vấn đề về công việc. Hai tiếng sau thì chúng tôi đến nơi. Tôi và Sa vào trụ sở làm việc luôn, do đứng đầu là hai chúng tôi lên công việc chỉ qua loa một lúc là đã xong, mọi người ở đây cũng chuẩn bị tốt lên không có việc gì đặc biểt xảy ra cả. Nhưng xong thì họ khẽ bảo tôi về nhà khách của công ty nghỉ ngơi. Tôi vội viện lý do rồi cùng Sa đi chơi luôn. Họ cũng biết ý lên đưa cho tôi mấy trăm đô để tiêu vặt. Cầm tạm rồi tôi đến một nhà hàng khá xe thành phố chuyên chế biến những món ăn về lươn. Sa mới nhìn thấy con lươn thì khẽ rùng mình mà nói
– Sao nó giống con rắn vậy anh?
– Nó giống vậy thôi nhưng con này lành lắm, không cắn đâu, thịt của nó còn ngon nữa chứ, tí nữa em ăn là biết ngay thôi mà