Nàng con nhà lành, tôi về Việt Nam cưới nàng qua Mỹ, nhưng sau đó tôi biết sau cái phông đoan trang đức hạnh, vợ tôi là một lò lửa ngùn ngụt khát tình. Đêm động phòng đầu tiên nàng thỏ thẻ: “Em mất trinh từ khuya rồi, anh thương thì tới luôn, còn không thi bỏ số de” Đối với tôi ăn nhằm gì ba cái lẻ tẻ đó. Chỉ có những bọn đàn ông cái đầu to bằng con bò thì mới thắc mắc ấm ớ mà thôi. Có nhiều thằng khốn nạn còn lấy cớ để hành hạ vợ mình, tôi hết ý. Riêng tôi, vợ tôi là số 1. Từ ngày qua Mỹ, nàng có đủ sự tự do bình đẳng của con người, tôi chẳng sợ gì nàng và nàng cũng chẳng ngán gì tôi. Tôi có bổn phận đi làm ra tiền để lo cho vợ, cho gia đình, phần nàng cũng vậy, duy chỉ có một trở ngại là tôi yếu về sex mà thôi. Vâng, tôi muốn nói thẳng thừng là tôi có thằng cù lẳng khá nhỏ so với mọi thằng con trai khác, mỗi khi làm tình leo lên chưa đầy ba mươi giây là tôi ra mẹ nó rồi. Tiền bạc đổ ra chữa bịnh cũng chẳng đi tới đâu. Tôi lại mang chứng thị dâm, thích nhìn đàn bà cởi truồng, thích phim sex, thích sách báo khiêu dâm, gần nhà tôi hể chỗ nào có gái nhảy sexy 100/100 là tôi có mặt. Tôi vẫn bình thường về mọi phương diện khác. Vợ tôi không nói ra nhưng lại hợp với bản tánh đó của tôi mới lạ. Những lần làm ăn với nàng tôi bị chê ra mặt, tôi thủ thỉ với nàng: “Anh biết bọn đàn bà các em, trăm người thích củ bự cả trăm, nếu không thích hà cớ gì bọn đàn ông phải đi sửa cho to ra, dài ra, thì mới thích. , nhưng trời sinh anh như vậy biết làm sao. Em cũng vậy, trời sinh em đẹp, tới cái ấy cũng mập mạp, lông lá múp rụp ngon lành. Chỉ có một điều chắc chắn là anh yêu em thiệt, yêu hết cỡ, em vui là anh vui, em sướng là anh hạnh phúc, dù em sướng với ai cũng được. “Vợ tôi cười vui nói: “Chắc là em phải đi tìm một thằng khác rồi, anh chịu không?” tôi nói: “chuyện nhỏ, sao không, đừng xa anh là tốt”.