“Trroòoi oooơiiii…. trooooời ….. anhhhhhh… giiiiếttt ttuui đđđiii…. giết đi…”
Tân không dám nói một lời nào. Tân đứng chết trân, trong khi Thu nằm vật nằm vả trên giường khóc lóc tỉ tê. Thu nói,
“Anh đi ra ngay … đi … tui thấy anh tui tức chết bi giờ… điiiiii”
Tân đành lui ra rồi khép cánh của lại. Thu điên lên hất đổ ngã ti vi, đèn ngủ, đập phá lung tung rồi nằm khóc tức tưởi. Một lúc sau Thu lấy lại bình tỉnh bước ra khỏi phòng. Không khí trong nhà vô cùng vắng lặng. Tân đã chuồn ra khỏi nhà. Thu đi xuống bếp, con sen sợ đến xanh mặt, nó run lập cập. Thu hít thở một hơi thật dài rồi nhìn nó nói,
“Con khốn nạn ….mầy phải rời khỏi nhà tao ngay lập tức.. ”
Con sen khóc thé lên,
“Aaaaa… hic hic .. Em lạy cô… em van cô … đừng đuổi em… cô đánh em đi .. hic hic.. em làm trâu chó cho cô… hic hic.. xin cô đừng duổi em… hic hic.. em không biết đi đâu.. em lạy cô.. hic hic…”
“Thì đi chết đi …mầy không thể nào ở lại dây thêm giây phút nào nữa… đi ngay… Con khốn , mầy ngủ với chồng tao mấy lần rồi?”
“hic hic … dạ hic hic… một lần …”
Thu thét lên “MẦY NÓI LÁO !”. rồi Thu với tay cầm lấy cây chổi quét nhà quất lia lịa vô người con sen. Con sen khóc thé lên “Aaa a…. aaa…”. Thu hỏi tiếp “mấy lần?”. Con sen run run nhìn Thu trả lời “hic.. hic.. dạ.. dạ hai lần ..”. Thu lại hét lên “nói láo… nói láo. . nói láo” vừa hét Thu vừa quất vô người con sen túi bụi. “AAaaaaaaaa….. ba lần …. aaaaa…. dạ ba lần…aaa…”, thêm một loạt chổi búa xuống dầu cổ con sen “mầy lại nói láo…. lại nói láo”. Con sen đau qúa khóc thé lên “AAAaaaaaa..a…a.aaa dạ ….. em không nhớ… .dạ… nhiều lần qúa … em không nhớ …a.a..a..a”.