– Thì mẹ thấy em nhớn lên, cao lên! Em cao hơn chị rồi nè!
Mơ đang cầm cái vòi hoa sen xốùi nước lên hai bên vai cho Tú. Nó cầm tay Mơ kéo cái vòi xuống, rồi vít cổ nàng nói thì thầm:
– Không phải tại em cao đâu! Hồi đó em chưa cao như bây giờ !Mẹ bảo là mỗi lầøn mẹ ôm em vào lòng cho em bú, cái con chim em nó cứ ngỏng lên !Như vậy là sắp thành người nhớn rồi.Mà đúng vậy chị ạ. Trước còn bé, nó có vậy đâu. Bây giờ sáng ngủ dậy, nó cứ ngóc ngóc cái đầu lên ngộï lắm.Nhất là khi được ôm mẹ mà bú, nó cứng ngắc lên đụng cả vào bụng mẹ…
Nó cúi xuống nhìn rồi kéo tay Mơ cho đụng con cu:
-Mà nó đang ngóc lên nè.
Mơ thấy nóng bừng cả người, con cu thằng Tú đang ngúc ngoắùc ngỏng lên vươn dài ra, da qui đầu lộn ngược lòi ra cái đầu rùa đỏ hỏn. Dễ còn to hơn của chồng mình. Mà cái bìu như cái nắm tay, hai bên hai hòn lủng lẳng không méo lệch như của Thân. Mơ thần người ra, buông rơi cái vòi hoa sen, lấy tay nắn nhẹ hai hòn dái tròn trịa như hai quả trứng gà,cái bìu dái co săn lại, nàng vuốt ve cái đầu rùa cưng cửng làm nàng thấy rờn rợn hết cả da thịt lại căng căng hai bầu vú. Mơ hé miệng,môi run run, hỏi:
– Nó…nó…cứ…ngỏng…. như thế này….ấy à?
Thằng bé thích ngẩn người ra, hai bàn tay béo tốt của nó nắm lấy hai cánh tay trần của Mơ bấu chặt:
– Nó ngỏng, nó ngỏng…. mà chị ơi…chị vuốt như vậy… em… thấy lạ lắm…, người em nó làm sao!…