Cho em tắm mỗi ngày lại là việc khó khăn nhất, là vì nó lười tắm, có lẽ từ khi bị chết đuối hụt đâm ra sợ nước. Nhà tiếp thu trước cho Mỹ mướn, có cái phòng tắm kiểu Tây, caí bồn tắm trắng láng to bằøng nửa cái giường, không phải tắm trong cái chậu thau như ở ngoài Bắc. Cho nước chẩy đầy rồi pha nước âm ấm, mà nằm lơ lửng trong đó thì sướng như tiên. Những buổỉ sáng nhà không có ai, Mơ cởi quần áo ngâm mình trong đó, người cứ nhẹ lâng lâng, lấy tay xoa trên mình mẩy, nước vờn vờn da thịt, Mơ rởn da gà hết cả người, làm cho bàn tay Mơ tự nhiên khhong định mà đưa xuống dưới bẹn rờ rẫm, mắt nhắm lim dim mơ màng thiếu chút nữa thì chìm mặt xuống dưới nước. Vậy mà em Tú thì năn nỉ mỏi cả miệng em không chịu là không chịu. Phải ôm ấp, dỗ dành, nựng nịu mãi mới để cho Mơ cởi đồ ra. Lại phải năn nỉ dìu em bước vào bồn. Bước vào bồn rồi, đứng tồng ngồng ra đấy, mà phải bé nhỏ gì cho cam, lại béo tốt phục phịch, cái con cu lòng thòng như người lớn, nhìn thấy là nóng cả người. Mơ phải xắn quần lên tới háng, rồi cởi áo cánh ra, chỉ mặc cái yếm, kiểu nhà quê, bước vào trong bồn tắm cho nó. Thằng Tú ù nhìn thấy chị Mơ có cái yếm ngồ ngộ, nó hỏi:
– Sao chị không mặc xú cheng giốùng mẹ, xú cheng ny lông có thêu hoa đẹp lám.
Mơ đỏ mặt, nói:
– Chị có biết xú cheng xú chiếc bao giờ đâu, mà mặc bên trong ý mà, xú cheng hay yếm cũng vậy thôi,ai thấy..
Thằng Tú đưa tay chỉ, đầu ngón tay nó chạm vào vú Mơ, lý luận:
– Thì lúc chị tắm cho em, em thấy nè.
Mơ mắc cỡ, vớt nước lên người thằng Tú, rồi xoa xà bông cho nó:
– Với lại chị nghèo lắm, không có tiền mua
Thằng Tú ngoan ngoãn đứng cho Mơ kỳ cọ, nó làm bôï nói nhỏ, như có điều bí mật:
– Mẹ có nhiều xú cheng lắm, mấy bà ngụy chạy áp phe,cho mẹ em đầy cả hai ngăn tủ, để em lấy cho chị mấy cái nha!
Rồi như sực nhớ ra, nó nhìn vào ngực Mơ :
– Nhưng mà không biết chị mặc có vừa không, tại vì vú chị to quá. Vú mẹ bé lắm.
Mơ đỏ mặt, vì mắt thằng nhỏ ngay gần kề trước ngực, mà hồi nãy tay nó đụng vào, vú nàng đang cương lên, thằng Tú cứ chằm chằm nhìn núm vú nhô cao qua lần yếm, nàng hỏi nó :
– Em thấy mẹ cởi áo ra hồi nào mà biết?
Thằng Tú nói:
– Em biết chứ sao không, hồi đó ngày nào mẹ cũng cho em bú đấy chứ. Bây giờ mẹ bảo nhớn rồi, không được bú mẹ nữa, nhưng lâu lâu, đòi mãi mẹ cũng cho em bú.Cái núm vú của mẹ nó không nhô cao lên như của chị đâu., em ngậmù cứ hay bị tuột ra.
Rồi nó nắm tay Mơ, thân mật :
– Mà chị biết tại sao mẹ bảo em nhớn ròi không?