Thân luôn luôn phải theo anh Ba đi công tác ít khi ở nhà. Mơ chỉ có phận sự cơm nước trông em, còn chợ búa đã có hậu cần gánh vác.Công việc đối với đời sống ở quê thì nhàn nhã, có điều là vợ chồng Mơ cứ phải xa nhau. Anh Ba, chị Ba, người ta cũng xa nhau thật đấy, nhưng có quyền, có tiền, muốn có tí tình lẻ cũng dễ thôi. Chứ như vợ chồng Mơ, cả tháng mới gặp nhau một lần, tuy Thân không làm Mơ thỏa mãn, nhung còn hơn là nằm tơ hơ một mình.
Được cái là trông em công việc chả có gì. Tú đí học lớp đặc biệt buổi sáng, chỉ ở nhà buổi chiều, nên suốt sáng Mơ rảnh rang nằm ngủ, có khi lén lục lọi những sách báo tịch thu hồi phát động bài trừ văn nghệ Mỹ ngụy đồi trụy chất đống ỏ nhà dưới. Chuyện dâm tình, Mơ say sưa đọc từng dòng từng chữ toàn là những từ tục tĩu khiêu dâm cứ ngơ ngẩn cả người.Những sách báo tiếng nước ngoài có đầy dẫy hình ảnh con trai con gái cởi truồng, con gái thì giạng dùi giạng háng ra phơi rõ từng sợi lông, con trai thì ưỡn người phơi cái củ chầydựng đứng như cái cột, Mắt Mơ lờ đờ nhìn mà bên dưới cứ rỉ nước ra thôi. Vắng người là Mơ lại len lén vùi đầu vào xem trộm.
Chị Ba nói Mơ có phận sự chăm cho em ăn uống cho bổ béo, cuối tháng em lên cân là đươcï thưởng. Dục dã em làm bài nhà trường cho đầy đủ. Tối đến buông màn cho em, lo cho em ngủ, rồi ra ghế bố nằm tới khuya thì xuốngnhà dướiû. Anh chị Ba ngủ trên lầu, mà cũng ít khi anh chị ở nhà. Anh thì hay đi công tác xa, nơi nào cũng có một nữ đồng chí bé đợi sẵn. Chị Ba cũng chẳng vừa, có dịp là chị phóng đi Vũng Tàu, Mũi Né “điềâu nghiên” với đồng chí bí thư đẹp trai. Anh chị Ba lớn tuổi rồi mới có mụn con, mà anh Ba lại là con một, nên em Tú được cưng chiều như con cầu tự. Mà nghe đâu hồi trước bà nội thật sự có lén đi cầu tự ở nhiều chùa ngoài Báêc. Chẳng may hồi lên năm, em xưýt bị chết đuối, cứu được, nhưng từ đó cứ ngây ngô như trẻ nhỏ.