Sáng hôm sau, khi tôi thức dậy thì Thu Lan đã xách va ly đi rồi. Nhìn phòng nàng, quần áo đồ dùng trống trơn, lòng tôi buồn vô hạn. Nhưng như thế là tốt nhất! Vài ngày sau, Thu Thủy trở về nhà vì nhớ cu Việt quá. Mắt nàng thâm quầng, sưng to, mặt xuống sắc, còn người thì gầy hẳn đi. Ôi, còn đâu là Thu Thủy vô tư lự của những năm đại học! Nhìn nàng tôi dạt dào cảm giác tội lỗi và hối hận. Tôi quỳ xuống van xin nàng tha thứ một cách thành khẩn, nhưng nàng lắc đầu không nói gì cả. Thu Thủy không nói chuyện với tôi đúng một tuần, chỉ dùng viết để truyền thông.
Qua thời gian, đời sống nhà tôi trở dần về khuôn khổ cũ. Thu Thủy bắt đầu nói chuyện với tôi trở lại, nhưng nàng rất ít khi cười đùa như này xưa. Tôi biết tội mình nên cố gắng chiều chuộng nàng tối đa, nhưng không bao giờ chúng tôi được như xưa nữa. Còn chú Dũng không bao giờ dám đến nhà tôi nữa. Tôi nghe nói phong phanh Thu Lan dọn qua Houston và hình như chú Dũng có đi thăm mấy lần. Dĩ nhiên tôi biết thân biết phận nên không dám hó hé gì.
Nói cho cùng, tôi cũng vì chiều thằng nhỏ mà mất hạnh phúc suốt đời. Tưởng rằng tôi bị một bài học là chừa. Không ngờ tôi tính nào tật nấy, lại dính vào em Tuyết Lê. Xin thân mời độc giả xem chuyện Em Tuyết Lê cũng trong trang Truyện Người Lớn này (Trương Mục T).
Hết (Truyện 18+ hay nhất)