Tôi đem ý này giãi bày với chị, nghe chị than: chị thành nếp cố hữu rồi cậu. Lắm lúc cũng thấy ức trong lòng, nhưng ý vừa lóe thì miệng đã câm như hến. Cho nên phải nhờ cậu giúp đỡ.
Tôi hiểu ý nên dặn dò: thôi, được rồi, nhưng chị phải cộng tác với tôi thì cả hai mới vui. Chị nghe đây, cái chỗ này nè nó xốn xang lắm, lưỡi đàn ông mà chạm vào là chỉ có nước từ tê đến rúm ró lại như mớ giẻ rách. Thế nhưng nếu o bế đúng điệu, thì khi nó được bịt kín bằng cái khúc gân thừa của đàn ông chị sẽ thấy tuyệt đỉnh.
Nó giống như cửa cống của chị được nêm chặt, chẳng những chỉ bưng đóng thôi mà nó còn là con thuồng luồng ngọ nguậy, làm chị có ngơ ngơ mấy cũng quíu không chịu nổi. Phương chi tôi lại giúp chị trên vò dưới giập, chắc hồn chị bay bổng tận chin từng không.
Tôi nói mà rê rê đầu lưỡi, vặn xoáy ốc nhiều vòng làm chị cũng uốn éo theo, hai đùi bập bềnh như túi hơi bơm xẹp xọp, khói tỏa mù mù nặc nồng mùi đàn bà. Tôi thấy chị sướng muốn kích ngất, còn hét hò thêm: chị có muốn hả hê thì phải cố trân người để tôi rửa lau cái hố sâu đầy ặc nước, chứ không nó đóng váng thì chết. Chỉ một chốc nữa là chị sẽ mon men nơi cửa thiên thai rồi.
Mắt chị tóe hào quang, ướt chẳng ra ướt, nhấp nháy như sao sa. Tôi nhìn khoảng ngực chị đảo xập xình trước mắt nên tôi bợ hai tay vào măn lên đôi vú. Tôi nắn, tôi nhồi, tôi vê, tôi bóp nghe lạch bạch, lạch bạch như lội nước.