Thăm viếng khoảng hơn một tiếng đồng hồ, ông Thành và Liễu phải trở ra tỉnh lỵ nghỉ đêm. Ra đến tỉnh trời đã sụp tối, hai người phải mướn khách sạn. Liễu có vẻ ngại ngùng. Ông Thành cho biết là sẽ mướn hai phòng. Nhưng khi đến nơi thì phòng đã hết, chỉ còn lại một phòng đôi được ngăn ra bởi một cánh cửa nhỏ. Liễu đành gật đầu đồng ý.
Sau khi tắm rửa xong ông Thành mời Liễu đi ăn tối. Trong bữa ăn, mặc dù Liễu thấm mệt và còn xúc động về buổi gặp gỡ với cha nàng hồi chiều, nhưng nhờ ông biết ăn nói pha trò nên nàng cảm thấy tự nhiên thoải mái và ăn uống rất ngon. Trong lúc Liễu không để ý, ông Thành bỏ một loại thuốc kích thích trong nước uống của Liễu và theo lời ông già Tàu bán thuốc, nó rất công hiệu.
Ăn tối xong, hai người đi dạo mát rồi họ trở về khách sạn. Liễu vẫn còn bình thường, nàng vô phòng đóng cửa lại và không quên chúc ông Thành có một giấc ngủ ngon.
Ông Thành nằm bên này chờ đợi kết qủa vì ông biết thuốc sẽ ngắm vào cơ thể nàng khoảng nửa giờ đồng hồ sau. Hồi lâu, ông nghe tiếng nước xối từ phòng vọng ra, ông biết thuốc đã ngấm nên nằm chờ công hiệu. Từ phòng bên cạnh sau khi thay đồ ngủ, Liễu cứ nằm trằn trọc mãi. Nàng cảm thấy nóng nực mặc dù mới tắm xong và quạt máy vẫn đang chạy trên đầu. Các mạch máu trong người như chạy mạnh hơn, mặt nóng bừng. Đầu óc nàng đang gợi lại những hình ảnh làm tình nóng bỏng. Lâu rồi nàng không có gần đàn ông nên rất cần một nụ hôn nồng nàn, một bàn tay ve vuốt.