Rã rời nhưng Trung và Thanh cũng phải len lén mặc lại quần rồi âm thầm trở về với giấc ngủ.
Tiếng đóng cửa làm Trung tỉnh giấc… mở mắt ra, không thấy Thanh đâu mà chỉ thấy ánh đèn hắc ra từ phòng vệ sinh. Nhìn sang Trang, nàng đang say sưa giấc ngủ, Trang đãtrở mình nằm ngữa, chân co, chân dũi, mội bàn tay thìđể trên ngực, bàn tay kia thìđể trên bụng, có điều… mấy ngón tay thìnằm dưới lưng quần… Nhìn tới bàn tay đó thì”thằng nhỏ” của Trung cũng thức luôn, mà hình như nó còn tỉnh hơn Trung vìnó đội quần lên đòi chui ra ngoài… Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu, Trung hành động như một cái máy… Trung đẩy Bé Linh sát vào người Trang rồi lăn qua nằm vào chỗ của Thanh, như vậy chỉ có Bé Linh chắn giữa Trung và Trang… Thanh từphòng vệ sinh trở về, mắt nhắm mắt mở, nhìn thấy khoảng trống thìlen vào, nằm xuống, và tiếp tục giấc ngủ dang dở của mình… Trung giờ đãtỉnh như sóc nhưng chàng vẫn giả vờ ngủ say, điều hòa hơi thở, chờ đợi…
Một lúc sau… biết rằng Thanh đãchìm vào giấc ngủ, Trung trở mình, xoay mặt về phía bé Linh, trung tiếp tục vễnh tai nghe động tịnh từ phía Thanh… không có gìkhác lạ. Trung thực hiện bước kế tiếp: chàng choàng tay qua ôm Bé Linh, mu bàn tay chàng tiếp xúc với cánh tay trần của Thanh, một luồn điện chuyền từchỗ này vào người làm Trung rùng mình… Trung dừng lại thăm dò phản ứng của Trang… vẫn không có gì… hơi thở của Trang vẫn nhịp nhàng…