– “Anh uống bia không? Còn mấy chai bia của anh từ tuần trước đó.” Trang hỏi.
– “Ừ, cho anh một chai.” Trung mừng thầm trong bụng vì thật sự Trung muốn nấn ná lại một chút mà chưa có lý do. Ngồi xuống ghế sôpha, Trung chợt nìn thấy cái hộp cable, Trung hỏi:
– Mấy hôm nay em có coi phim không? Cái hộp thế nào?
– “Cái hộp tốt lắm, tuần này có mấy phim hay, coi thích lắm,” Trang đưa chai bia cho Trung, “nhưng làm sao chỉnh cái hộp để bỏ mật mãvào?” Trung liếc nhìn Trang bằng đuôi mắt, không quay lại nhưng thò tay lấy chai bia, tay chàng chụp gọn cả bàn tay Trang và cái chai…
– “Dễ thôi, nhưng phải trả công anh cái gìnào.” vừa nói Trung vừa bấm cái hộp điều khiển để chỉnh mật mã, mắt nhìn vào TV như không biết rằng mình đã nắm luôn bàn tay cô em vợ xinh sắn nõn nà…
“Anh này gớm thiệt, mấy ngày nay cứ lợi dụng hoài…” Trang rút bàn tay ra khỏi tay Trung, “bây giờ lại còn đòi trả công nữa… trả cái gìđể cho ổng lấy xong mà còn ấm ức đây?…” Trang tinh nghịch nghĩ thầm.
– Anh biết em nghèo lắm mà, làm gìcó tiền mà trả công anh.
– “Anh biết em nghèo mà, nhìn đồ tắm em mặc ngoài biển nhỏ xíu, thật tội nghiệp…” Trung dí dõm, “mai mốt trúng số anh tặng em bộ áo tắm nhiều vải hơn.”
“Ông già dịch, nhìn người ta muốn rớt con mắt ra ngoài mà còn làm bộ…” Trang nghĩ trong đầu nhưng trả lời Trung:
– Không cần anh tội nghiệp đâu, mai mốt đi biễn không mặc đồ đó nữa…Trung cười lém lĩnh cướp lời:
– Ra biễn không mặc đồ thì…Trang phát vào vai Trung:
– Anh này, nham nhở…