Hai hôm sau, khi chuông báo hiệu giờ ra chơi, thằng Minh vội vàng xuống phòng học của thằng Phong Heo, rủ nó ra gốc cây vắng người ngồi nói chuyện. Thằng Phong có biệt danh là Phong “Heo” vì nó rất to béo ục ịch, nhưng bù lại nhà nó rất giàu, Ba Mẹ nó làm cán bộ cao cấp, đô-la lúc nào cũng rủng rỉnh đầy túi. Đi đâu chơi hay ăn uống với bạn bè mà có thằng Phong thì ai cũng thích vì nói sẽ bao hết, chính thế mà Phong Heo rất có tiếng là công tử nhà giàu, chơi sộp. Thằng Minh nói:
– Nè, dạo này có cua được em nào xinh xinh để chơi thử không?
– Chưa… – Thằng Phong buồn bã
– Trời ơi, mày thiếu gì tiền, kiếm 1 em dễ ợt chứ gì? Thử cho biết mùi đời chứ?
– Nhưng mấy em ham tiền của tao, tao ko dám, bệnh hoạn chết.
– Vậy thì đeo đuổi em nào đi – Thằng Minh khuyến khích
– Tao xấu xí nhưv ậy, ai chịu chứ?
– Ờ, cũng kẹt thiệt… – Thằng Minh giả bộ đuối lý
– Tao biết tao mà, chắc ko cách nào sành điệu như mày đâu.
– Nói thiệt, chỗ bạn thân tao có thể giúp mày đấy, an toàn tuyệt đối.
– Thiệt hả? – Thằng Phong mừng rỡ
– Nhưng mày phải chi 300 USD lận đấy, tốn tiền quá nên tao cũng ngại…
– Không sao – Phong Heo cướp lời – nhưng có xinh đẹp không?
– Đẹp như tiên, mày sẽ sướng như lên thiên đàng luôn, tao đảm bảo mà.
– Người mẫu hay diễn viên vậy? – Thằng Phong hồi hộp hỏi
– Uhmmm…. – Minh dòm xung quanh thấy ko có ai để ý liền nói nhỏ vào tai thằng Phong – là cô giáo trường mình.
– Hả? Thiệt hông? Cô nào vậy? Trường mình nhiều cô giáo rất đẹp, ai vậy mày?
– Bí mật, nói trước không hấp dẫn, mày đưa tao 300 USD đi, tao sắp xếp cho mầy chơi cô giáo.
– Wow, tuyệt quá! – Thằng Phong reo lên đồng thời móc bóp lấy ra 3 tờ một trăm đô – Nè, cầm lấy!
– OK, mày muốn khi nào? Tối nay nhé?
– Thôi, tao nôn quá, chiều nay, 6h đi, được chứ?
– OK, tao sẽ gửi tin nhắn vào đtdđ cho mày biết địa chỉ nhà sau khi sắp xếp xong
– Lẹ lẹ nha mày!
– Ừ, đợi tin tao đi.