Làm vợ ông Củ lâu đời, bà rành chồng. Cái món gái như Tím, ông Củ bắt dính cái một. Vì ông Củ già thân mà trẻ tính cộng thêm cái mừng liệng tiền qua cửa sổ. Ban đầu gái có chê, ông cũng kiên nhẫn như con kiến tha lâu cũng đầy tổ Khi ông gài độ đụ dược một cái thì gái mới thấy vàng, thấy thau như thế nào.
Gái nào thấy con cặc phù phép của ông, có gan thép, cũng ngứa lồn cho cặc ông chui suông vào trong mà nắc quên cả gia phả. Với thân dáng đẩy đà, khêu gợi, khêu dâm, bà Củ là đàn bà mà cũng thấy hấp dẫn, huống hồ già mắc dịch Củ lại không rêu nước miếng ra từng cục.
Vấn đề đã tới với bà Củ trong cơn lo lắng. Giãi pháp trừ độc nẩy sinh trong trí là bà kiểm soát kỹ càng về tài chánh. Từ đây, đồng ra đồng vào của cửa hàng này, bà không để lọt một xu teng vào tay ông Củ. Nếu không phòng hờ thì ông Củ vung ra với con ớ chó, nứng lồn thường trực thì cái gia sản của gia đình theo ông bà ra nghĩa địa.
Suy tới suy lui bà Củ nẩy sinh phương kế không cho ông Củ ra cửa hàng nữa là đệ nhất tiện bề sổ sách. Bà quyết định cái thượng sách này vì sự nghi ngờ của bà chắc có sự thật rồi.
Bà tự khen thưởng nhiều lần trong đời về giác quan thứ sáu mà bà nằng nặc khoe khoang với chồng con, thiên hạ, bẩm sinh của bà có thou đó nên có lúc bà phòng thủ hoặc ngờ vực đúng phong thóc để được tai qua nạn khỏi, không cần phải bói khoa, cầu xin am miễu cho phí hương đèn, nhang khói.