Chướng cắm đầu cắm cổ ăn uống, không xen một ý kiến. Nhưng thấy rõ ràng là cái gia đình này coi Tím thuộc loại tem chết không còn giá trị trên bì thư luân chuyển. Coi Tím là cái tỉm nước mắm thối, cẩn thận đóng nút kỹ lưỡng. Chướng vô cùng lấn cấn trong lòng khi thấy cha mẹ ghét cay ghét đắng Tím một cách thậm tệ. Nếu nói ông bà Củ chỉ nghe tiếng đồn rồi đâm ra thành kiến với Tím thì cũng không mấy chính xác. Tím ở sát vách mà nàng có bao giờ làm phiền gia đình này đâu. Việc nàng mua hàng ở cửa tiệm nhà chàng chỉ là ngẫu nhiên và tiện lợi cho nàng mà thôi.
Theo suy đoán của Chướng thì có lẽ Tím mua một vài món hàng nhỏ ở tiệm nhà chàng không phải thường xuyên vì thế Chướng ít thấy nàng xuất hiện. Nàng sống với mẹ rất âm thầm. Người ta chỉ nghe tiếng mẹ nàng oang oác đôi ba lúc trong tuần lễ. Nhưng mẹ của Tím là loại đàn bà thời trang, dữ tính. Bà ấy ít được mấy ai giao thiệp hơn là bà cố tâm gác giày của một vũ nữ về chiều.
Dầu sao đi nữa, cha mẹ Chướng không hiểu gì về Tím. Người hiểu, biết từ da thịt đến núm vú, khe lồn của nàng là chàng. Cho nên ở đời nói rằng đạp trên dư luận mà cũng không phải đúng mà dư luận có thể là lưỡi lam giết một đời người kẻ khác.
Bỗng dưng Chướng giật mình, chỉ một đêm được đụ Tím mà có ý nghĩ biện minh cho nàng. Chướng thấy chán nản những người tại bàn ăn kể cả Tím nữa.
Bà Củ bất thần hỏi Chướng :
– Thằng nhỏ? Mấy có cảm nhận những điều ba mấy nói không? Mấy chết ngồi ở đó sao?.