Bỗng dưng, Chướng chán chường cái cảnh này. Chàng và ông Củ hai mà một, một mà hai về cái mục chờ người ta di vắng là lẽn vào nhà kiếm đụ. ông Củ thì dụ buổi trưa còn Chướng thì đụ canh khuya. Cả hai cùng độc đạo là chui hàng rào như chui lổ chó trước khi chui lổ lồn.
Chướng thấy bất ổn vấn đề về gia đình Tím. Mỗi lúc càng về dài nẩy sinh đầy rẩy phức tạp Chàng hối hận đã bày trò cho ba chàng và mẹ Tím để chuốc sự đe dọa tinh thần lẫn vật chất. Chướng cũng thương mẹ mình bị một người thân lừa bịp cả tình lẫn tiền chỉ vì lòng dâm dục con heo nọc. Chướng còn nghĩ về chuyện Tím mà có bầu thì không có lối thoát. Chàng chỉ muốn đụ Tím mà không thể cưới nàng làm vợ dược vì hình ảnh thằng Bợn lợn cợn không bao giờ phai mờ trong trí chàng.
Mấy tuần liên tiếp chàng không gặp Tím dù chàng thèm đụ lên tận não. Và chàng nghi ngờ mấy bữa rày thằng Bợn đụ Tím vì nàng nhịn cơm chớ không thể nhịn đụ. Nghĩ như vậy làm Chướng muốn ức lên. Rồi một ý nghĩ tự nhiên xuất hiện, Thằng Bợn lui tới với Tím chàng cũng mừng,giá nàng có bầu thật thì hắn lãnh trọn ổ. Vui đó buồn đó lẫn lộn đến với Chướng. Cuối cùng, nếu mất Tím thì chàng tiếc vôcùng tận vì Chướng chủ quan chẳng có người đàn bà nào đụ tốt, đụ tuyệt vời như nàng. Trong khi Chướng miên man nghĩ gần nghĩ xa về tình cảnh của mình thì Tím đang quanh quẩn trong nhà một mình. Bà Lấm ra đi từ sáng.
Bà cho Tím biết là đi thăm một người bạn, chiều tối mới về. Một mình trong nhà vắng lặng, nổi buồn dâng tràn. Mấy tuần qua nàng không gặp Chướng. Nàng không có cách nào liên lạc với chàng. Nàng có ý trách móc nhưng rồi cũng xua đuổi ý nghĩ tàn tệ ấy.