Hôm này bà Củ vắng nhà. Bà Củ đi cất hàng ở tĩnh, mất cả mấy ngày mới trở về. Ông Củ ra vào phòng ngủ và phòng khách, không thèm đoái hoài cong việc buôn bán ngoài cửa hàng.
Ông không nói ra nhưng giao phó mọi việc cho thằng con trai. Nấy tuần gần đây Chướng không thấy ông ngủ vùi nữa. Theo ý nghĩ đoán chừng của Chướng thì ông không đụ nữa.
Trái lại bà Củ có vẽ cau có. Đàn bà khi. đang đụ ngon mà ngừng bất tử thì gay gắt thấy rõ. Mà Chướng không hiểu ông Củ chịu đụ lại ngừng. Đó là chuyện quái chàng phải âm thầm điều tra về ông cha tham đụ này.
Chướng tìm cách gợi chuyện với ông Củ khi ông đột ngột ra đứng ở hiên nhà ngắm trời đất ông Củ nhìn vào quầy hàng gọi Chướng :
– Nhỏ ra đây ba nhờ chuyện này coi!
Chướng ngạc nhiên, vội quành quầy hàng, ra ngã sau tiến gần đến bên ông Củ rồi hỏi:
– Có chi không ba!
Ông Củ không buồn nhìn thằng con mà đưa mắt nhìn bầu trời rộng như đắn đo về một chuyện gì quan trọng liên hệ với Chướng. Chàng hồi hộp đợi chờ.
Ông Củ im lặng khi Chướng đã đứng bên cạnh. Một thái độ bất thần ở ông Củ trái với bản tính nóng nảy bộc trực của ông. Chướng nghi ngờ ông Củ đã biết chàng giao du thân mật với Tím và chàng cũng định thần, không lẽ ông Củ tài tình đến thế. Chàng giữ rất bí mật làm sao ông phát giác cái chuyện này.