Rồi Robert không dám nắc thêm, chỉ ngâm chim như bất động trong âm đạo chờ bà hưng phấn. Bất chợt cơ vòng âm đạo co thắt bóp bóp thắt chặt lấy dương vật, ông hiểu bà Tuyết đã rộn ràng hừng hực dục tình nghênh đón những cú nắc thật êm êm dồn dập tới. Ông thụt ra vào nhiều lần bà Tuyết như sướng khoái vô tận, nằm yên như bất động, đôi mắt lim dim như lạc cõi thiên đàng. Chợt ông rút dương vật ra, bà Tuyết bị hụt hẫng; liền tra vào âm đạo của vợ nắc tới liên tục, khi cả hai đạt khoái lạc, cùng lên đỉnh vu sơn, ông xã hết tinh dịch trong âm đạo vợ.
Bà Tuyết sướng khoái lần đầu, sau ngày chồng chết mới biết sự đời. Julianne liền ôm mẹ reo to: con vui mừng, khả năng tình dục mẹ còn sinh động, mẹ sẽ cảm thấy cuộc sống đầy lý thú, yêu đời hơn. Con sẽ chia vui với mẹ hoài.
Bây giờ, bà Tuyết mới suy tư cuộc đời:”Thập ngũ độc thoại” là sơ kết cuộc đời mình ở tuổi ngoài năm mươi, trong tâm thái nửa vui mừng, nửa lo lo. Người đời nói:”Có con nhờ con, có của nhờ của”. Mừng vì được các con nên danh nên phận, báo hiếu. Lo vì dù sao mình chỉ còn một thân, đơn độc chiều hôm vò võ.
Hơn một năm sau, ông Robert xây cất hoàn tất khu vực thương mãi cho mình.
Vợ chồng bà vú điều hành Cây xăng, chỉ hai người là đủ. Vì khách đổ xăng tự self service, xong trả tiền ở quầy cho teller- người bán.