Đám cưới Robert- Julianne và đôi uyên ương hưởng tuần trăng mật tại khách sạn xong. Bây giờ ông Robert đưa cả gia đình về quê cách xa thành phố Cains, ra mắt họ nội.
Vợ chồng Robert và tất họ nhà gái ở trọn nhà cô em bà con chú bác. Họ mở tiệc liên hoan khoản đãi, do bà Emma thuê mướn Hotel địa phương đứng ra lo mọi dịch vụ nấu nướng cho chu đáo.
Ông thị trưởng thị trấn Townsville được mời, cũng như họ hàng bên nội mới biết Julianne là giáo sư, đang là Hiệu phó trường cấp III, họ yêu cầu chuyển về dạy để nâng cấp trường sở lên giúp đa số các em học sinh khỏi phải đi xa vất vả.
Quan niệm ông Robert khi về già hay hưu hạ thì sẽ quay về Cains, địa danh gia đình thân phụ ông di dân đến đây non cả thế kỷ trước, bên mồ mả tổ tiên, bây giờ ông cảm thấy thỏa dạ cuộc đời. Gia đình có tiền do sự cần mẫn tích lũy làm ra, có thêm cô vợ trẻ, tuy địa vị không hơn ai so với nhiều giai tầng trong xã hội. Nhưng nếu về thị trấn nhỏ làm giáo sư, làm hiệu trưởng thì tiếng tăm sẽ lên, tiếng thơm vĩnh viễn. Còn Julianne chắc sẽ hài lòng, về thị trấn nhỏ sống hạnh phúc bên cạnh chồng con, vì nàng còn năng lực làm việc phục vụ ngành giáo dục trên ba mươi năm nữa đáo hạn hưu trí.
Ông như tâm đắc:”Ở đời nầy, có tiếng có tiền là tiên”. Ta là tiên hạ giới.