VN88 VN88

Cánh Hạc Chiều Hôm Loạn luân – Truyện 18+

Ông Trần quốc Khánh vừa đoàn tựu với vợ bà Tuyết và các con hơn hai năm -trong chuyến du ngoạn đi chơi vùng núi tuyết Threbbo- phía Nam thủ đô Canberra- chẳng mai đất chuồi trong đêm, ông Khánh và bà Cassandra Master vợ Robert bị thiệt mạng.

Từ đó, ông Robert sống đơn lẻ trong niềm cô quạnh hơn hai năm qua, bà Lê Ánh Tuyết cũng đơn độc, sớm hôm chiếc bóng: một bên mất vợ, bên chết chồng:

Em ơi lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai?. (thơ của Vũ Hoàng Chương)
Họ tìm lại với nhau an ủi trong tuổi xế chiều:”cánh hạc chiều hôm”.

Sự thật họ sống gần gũi nhau từ lâu như tình bạn bè, thân thích như trong gia đình cùng đi shop mua hàng, đi chơi ngoài trời, cùng sở thích, thậm chí ăn chung vì bà Cassandra vợ ông còn sống. Chỉ có giường ai nấy ngủ. Nay ông Robert có yêu cầu bà Tuyết dọn về chung căn hộ để có người tâm sự sớm hôm. Từ trước giờ bà và các con sống với lòng bao dung của người bảo trợ, hào hiệp đầy nghĩa khí, tuy nhiên bà và các con dành dụm tậu ngôi nhà cũ nhỏ gần đó, chánh ông Robert ra công sửa chữa tu bổ nên nội thất khá khang trang; bà vâng lời dọn về sống như cảnh vợ chồng chánh thức. Bà không dám nghĩ mình sẽ là vợ,- người bạn đời- của một ân nhân, nhưng trong một đêm thanh vắng ông Robert mò sang giường tìm “sự nồng nàn của xác thịt” họ đã bị mất, bà Tuyết nằm yên không hề phản đối.
Ông rất ân cần và từ tốn hỏi trước bà Tuyết.
-Tuyết em, có nghĩ anh có hành động xàm sở với em không?
-Cám ơn anh đã đoái hoài tới em, lo cho em khi tuổi hạc cao, da dùng, vú thõng chỉ sợ anh chê, nhất là không sanh nở nối dõi tông đường mai hậu. Anh từng tuổi đời, mang bịnh “hiếm muộn” giờ lấy em cũng chả sáng sủa gì?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.