Duyên vui mừng chạy mở cửa nhưng không được, tất cả bị lock -tức khóa bằng hệ thống điện tử. Nàng quơ tay trong gió tự động mở, sự thật ông Robert bấm remote thiết kế sẵn khi thấy thấp thoáng chiếc xe vừa ngừng.
Người tài xế xách hai container nhựa nhỏ chứa thức ăn mang vào bếp.
Sandra bước theo sau, không thấy Kiên đâu nàng hỏi- trước khi chào ông Robert. Dường như vẻ mặt nàng không vui mấy khi người tình rời sớm.
-Chị à, cha em đây- nàng giới thiệu, còn anh Kiên về xưởng rời đây hơn nửa giờ. Lo lắng gì điện thoại chiều anh sẽ quay lại cách đây 30 phút lái xe, chị vui đi em hứa. Duyên dặn tài xế quay về chiều rước các con giùm và đưa sang bà Nội chăm sóc. Nàng suy luận Sandra ở đây chơi có thể ngủ qua đêm nếu thích, trái lại cả ba về cũng trễ sau giờ tan trường.
Tài xế được “bà vú” dặn, ra thị trấn mua bánh mì nóng, bánh paté chaud, mang lại cho ông ăn lót lòng. Cả ba đồng hành theo đường hầm dẫn ra sân vườn, mái che BBQ ngồi ăn sáng uống cà phê, trải tâm tình thầm kín với nhau.
Duyên thắc mắc, nhưng lễ độ sợ cha nàng shock hay khó chịu với mình. Cha ơi, cho phép con hỏi bộ phận sinh dục cha “bất bình thường” sao không con?, Mum không sanh nở, để mang “bịnh hiếm muộn” vậy?
Ồ! “đồ đạc” của cha hoàn hảo nó rất hùng dũng hiên ngang lắm. Cha không đổ lỗi tại ai, nhưng phải nói vì cứ mãi lo kinh doanh phát triển làm giàu đến lúc Mum con gần 40 tuổi, nếu mang bầu phải giải phẫu, bà sợ cảnh máu me- sợ chết, rồi dần đà tuổi thêm lên cao.