– Này chú cứ ngồi đây uống nước nhé, anh đã nhìn thấy cô giáo ròi, ra nói chuyện một lúc rồi quay lại anh em mình đi, trông cô giáo cũng có dáng người ngon ra phết đấy
Nói xong thì tôi cũng tiến lại phía cô giáo mà nói
– Chào cô, hôm nay cô không dạy lớp nào hay sao mà ngồi một mình vậy
Thấy có người hỏi thì Cúc. Cô giáo dạy tiếng Anh ngẩng đầu lên. Thấy tôi thì cũng khẽ mỉm cười mà nói
– À, chào anh Minh, tôi hôm nay không đi dạy, anh cũng ra đây uống cà phê à! Quán ở đây cũng ngon lắm đấy
– Vâng, cũng đang buồn chẳng biết làm gì lên đi uống cà phê cho nó khuây khỏa một chút thôi. Đây không phải là trong lớp họclên cứ gọi cô là tên thật nhé, có được không vậy?
Nghe tôi nói như vậy thì cô cũng buồn cười, đưa tay lên che cái hàm răng trắng bóng mà nói
– Hì, muốn như thế nào cũng được thôi mà, có gì đâu, mà Cúc cũng chỉ bằng tuổi của Minh thôi. Thế Minh năm nay bao nhiêu tuổi vậy
– À Minh năm nay 27 rồi, nhìn người như thế này mà không đóan được ra à?
– Cúc cũng đóan tầm đấy thôi, nhưng như thế thì Cúc gọi Minh bằng anh rồi. Cúc mới có 25 thôi
Tôi nhìn dáng người của Cúc mà không tin vào mắt mình là một cô gái 25 tuổi. Với dáng người mảnh dẻ, công thêm với cách ăn mặc thời thượng tôi nghĩ Cúc cũng chỉ 23, là cùng. Nhưng khi nghe Cúc nói vậy thì tôi mỉm cười mà nói
– Không ngờ Cúc lại trẻ đến như vậy thôi gọi là anh cũng được rồi, trong lớp thì gọi là cô ra ngoài đường gọi là em, quá được đấy nhỉ