Thấy tôi nói như vậy thì Lan bĩu môi ma fnói
– Khiếp chỉ được cái nói đùa, chắc là đã cưa được em nào rồi lên mới nói là có vợ chứ hả, thế là mất hết hi vọng của mình rồi, đang hí hửng.
– Hì hì, thì tại em không nói lên anh cũng chẳng biết đường nào mà lần nữa, mà đùa vừa thôi choa nh xin đi nào
Lan khẽ mỉm cuời rồi xem bảng lương mà lấy tiền cho tôi. Trông Lan cũng là một con người khá là xinh xắn. Dnág thì cũng tương đối là cao. Tuy nhiên thì mặt cũng không được xinh cho lắm. Lấy tiền xong đưa cho tôi Lan còn mỉm cười mà bảo tôi khao nữa. Tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi về chỗ lpàm việc của mình. Vừa thấy tôi thì Bình đã nói
– Khiếp của chú được bao nhiêu thế, anh được ít quá, c hỉ tại cái lười lên nó mới như thế này
– Anh mày còn được hơi bị nhiều đấy nhé, sao chú có vẻ đen hôm nay đi giả xúi không nào, kiếm con hàng nào ngon ngon mà đi, cứ coi như là hôm nay anh bao được chưa
– Rồi nhưng mà chơi hàng ngoài chán lắm, đâu có được như ăn rau mình trồng đâu, hay là đến là cái Hường như chú miêu tả cho anh đi, anh là anh thấy cũng tạm ổn đấy
– Ổn thì ổn rồi nhưng mà chủ yếu là có làm quen được với em ấy không mới là điều quan trọng. Chứ mà làm được em đấy thì không còn gì bằng nữa rồi.