Khẽ kết một em trông non tơ, dnág cũng ổn, nhất là được cặp vú căng tròn đẫy đà trông đã mắt vô cùng. Bình bảo tôi
– Này ông thấy em kia ăn được không, không biết rủ em ấy đi chơi có được không nhỉ?
– Thì cứ rủ. chưa rủ sao biết là được hay không, thôi nhường ông đấy
Nghe tôi nói như vậy thì Bình cũng tiến lại mà làm quen. Không ngờ em ấy nở một nụ cười duyên dáng và cũng bắt chuyện một cách vui vẻ. Ngồi nói chuyện với em ấy một lúc thì Bình quay sang tôi mà nói
– Ổn rồi, chắc tôi nay rủ em ấy đi được, không ngờ lại dễ dàng đến thế!
– Dễ à, Em ấy đi chơi thôi, còn ăn được em đấy là một chuyện đấy, không phải dễ dàng đâu mà có thế ăn được nghe chưa.
– Chuyện, ăn được hay không là do mình thôi, làm gì mà có chuyện gì khó đâu, thôi vào trong công ty đi, còn nhiều việc phải làm lắm đấy
Tôi khẽ cười rồi vào công ty còn để cho Bình nói chuyện và rủ em ấy đi. Trông dáng của em phụ vụ cũng khá là ngon lành. Buổi chiều công việc của tôi cũng không còn nhiều nữa lên làm cũng khá là ngon lành
Về nhà sớm bây giờ thì cũng chẳng có việc gì làm Tôi đành goi thêm mấy thằng bạn đi choi. Mọi chuyện cũng chỉ nhậu nhẹt rồi giải tán. Rươu vào người thì nhu cầu về việc ấy lại tăng lên. Tôi khẽ gọi điện cho My, Em mà tôi đã được chơi khá lâu rồi i. Một giọng ngon lành vang lên