Hôn Liên một lúc khá là lâu thì tôi cũng buông chầm chậm Liên ra. Khẽ mở đôi mắt to tròn Liên nhìn tôi âu yếm rồi nói
– EM yêu anh. Anh có biết ở trường là em đã để ý anh rồi không?
– Thế á, anh không nghĩ là anh lại được em để ý đâu
– Sao lại không cơ chứ. Anh hiền lành thế còn gì nữa. Em sẽ làm vợ anh mà. Em hứa là sẽ không lười nữa đâu
– Sao muốn làm vợ anh nhanh thế cơ à. Anh không ngờ đấy. Nhưng anh còn học nữa mà. Đâu có thể cưới ngay được.
– Thì em sẽ chờ anh được chưa nào. Lần đâu tiên em phải chờ đợi 1 ngiười đấy
– Được rồi anh sẽ nhớ mà
Nói xong thì tôi cũng bạo tay mà xoa chầm chậm lấy cái bụng của Liên rồi chầm chậm đưa lên phía trên. Làn da nhẵn mịn mát lạnh của Liên làm cho tôi thích vô cùng. Cho dù Liên đã đồng ý làm vợ tôi nhưng do lần đầu tiên thì tôi cũng run lên bần bật. Liên khẽ cười mà nói với tôi
– Anh sao mà sợ thế à. Em cho anh hết rồi còn gì nữa. Tay chân cứ run hết cả lên là thế nào
– Nhưng anh không nghĩ là anh được diễm phúc như vậy!
– Diễm phúc gì chứ, em yêu anh lên muốn cho anh những gì em có. Em tuy nhà giàu nhưng chẳng có cái gì cả, chỉ có cái này mà thôi. Em yêu chồng em nhiều lắm
Tôi thấy mình cũng tương đối sung sướng vì được một người con gái trao thân gửi phận như vậy