Tôi đỡ vợ vào trong nhà rồi đưa cho vợ mấy thứ mà tôi mua trên thành phố, mấy cái áo bà bầu rồi mỉm cười mà nói
– Em mặc cái áo này cho nó thỏai mái, chứ mặc quần áo như thế này chật chội quá còn gì nữa. Khi nào ở trên đó anh sắm hết tất cả các thứ rồi mang về cho em nhé
Liên không nói gì mà chỉ mỉm cười mà thôi
Chúng tôi nói chuyện với nhau một lúc rồi tôi đi làm cơm cùng với mẹ cho Liên nghỉ ngơi. Cơm cháo xong thì tôi cùng Liên sang nhà bố mẹ Liên, tôi biếu ông một bức tượng mà tôi mua được, trên đường về. Bố tôi thích ngắm những bức tượng tướng ngày xưa như Quan công hay, Triệu tử long lên tôi biếu ông một bức tượng bằng đá.
Bố tôi cười khà khà mà nói
– Thế này mới đúng là con rể chứ. Được con cũng biết nhìn dáng đấy nhỉ, lại còn bằng đá nữa cơ à, được đấy
Tôi khẽ cười mà nói
– Khi nào con thấy bức tượng nào đẹp nữa con mua về biếu bố bố ngắm, tôi nói xong thì cũng sang biếu mẹ vợ một tấm vải tôi mới mua để mẹ may quần. Thấy tôi biếu như vậy thì mẹ bảo tôi chu đáo quá
Chúng tôi nói chuyện một lúc thì xin phép bố mẹ ra về. Trên đường về thì Liên khẽ bảo tôi
– Ai cũng có quà thế em không có à?
– Em thì cần gì có. Có cái trong bụng em làm quà cho em rồi còn gì nữa
Tôi nói như vậy thì Liên cũng cấu tôi, làm tôi đau điếng hết cả người. Về đến nhà thì tôi cũng biếu mẹ một tấm vải như vậy, thêm cho mẹ một chút tiền, cho mấy đứa em một chút tiền nữa. Mấy đứa em mừng ra mặt, còn vợ tôi thì xị ra vì chưa được cái gì