VN88 VN88

Bùa Yêu sự khoái cảm – Truyện 18 +

Bỗng Mỹ Kim để ý. Từ nãy tới giờ con ma cà rồng này nói chuyện với nàng như một người bình thường, chứ không còn nói năng cộc lốc như từ trước tới giờ nữa. Nàng nhìn y đăm đăm. Hình như đoán được tâm trạng Mỹ Kim.
Con ma cà rồng mỉm cười hỏi:
– Em đang thắc mắc sự biến đổi của anh phải không?
– Phải rồi, tại sao bây giờ anh nói năng lưu loát và còn thật thông minh nữa.
– Em biết anh vừa hút máu Jacklin phải không?
– Phải rồi.
– Giòng máu ấy đã biến đổi con người anh gần gủi với loài người hơn.
– Vậy từ trước tới giờ, anh chưa hút máu ai hay sao?
– Em là con người đầu tiên anh gặp trên trái đất này.
– Bộ anh mới tới từ một hành tinh khác hay sao?
– Không hẳn như vậy. Nhưng quả thực mới có mặt trong cuộc sống loài người từ cái đêm xem em trình diễn mà thôi.
Từ nãy tới giờ nàmyên bên cạnh hai người. Bỗng Jacklin lên tiếng hỏi:
– Ma Yêu ơi…. em có thể xin anh một giọt máu hay không?
Con ma cà rồng quay qua hỏi: .
– Có cần thiết sớm như vậy hay không?
– Hơn ai hết, anh phải biết là em ra sao rồi chứ!
Ma Yêu quay lại hỏi Mỹ Kim:
– Em nghĩ sao?
– Còn nghĩ ngợi gì nữa. Anh đã hút máu cô ta thì hãy hoàn thành cho cô ấy thành ma cà rồng hẳn đi. Nếu sống lưng chừng nửa người nửa ma nào có thích thú gì.
– Em nghĩ cũng phải. Như vậy giòng giống ma cà rồng này sẽ lan tràn như một cơn giông bão kể từ đêm nay, trên trái đất này rồi.
– Anh có hối hận không?
– Đó là câu hỏi em phải trả lời mới đúng.
– Cuộc sống của em nào có thi vi gì. Loài người trong con mắt em nào có khác gì một loài ma đâu.
– Có hẳn là như vậy hay không?
– Dù muốn chối bỏ, đó vẫn là một sự thực.
– Thế nào?
– Anh có nhìn thấy từng bè, từng lũ xúm nhau lại làm những chuyện ma quỉ trên trần thếnày, mà họ tự cho đó là quyền lực và sức mạnh của họ đó hay không?
– Đó là bản tính con người?
– Không phải! ‘
– Thế nào? . .
– Ma tínht
– Có thực sự là ma tính hay không?
– Có thể nói như vậy!
– Em biết gì về ma tính chứ?
– Có phải là hành động hút máu người trực tiếp như loài ma cà rồng mới là ma hay không?
– Đó chỉ là đời sống của loài ma thôi. Không phải ma tính đâu.
– Vậy thì người hay ma nào có khác chi nhau!
– Có lẽ anh phải thử nghiệm lại điều đó.
– Có gì cần phải thử nghiệm lại nữa cơ chứ?
Bỗng con ma cà rồng cười lên khanh khách vang động cả một vùng. Mỹ Kim lạ lùng hỏi:
– Anh cười cái gì?
– Jacklin đi rồi.
Mỹ Kim ngạc nhiên hỏi:
– Nàng đi thực rồi hay sao?
– Phải, trong lúc chúng mình nói chuyện. Anh đã để
cho cô ta hút máu. Và, bây giờ cô ta đang bay về rạp hát
Con Heo Vàng tung hoành nơi đó.
– Anh muốn như vậy ngay bây giờ à?
– Em chẳng vừa nói là loài người cũng có ma tính.
Thường xúm nhau lại cấu xé lẫn nhau, và cho đó là quyền lực và sức mạnh là gì.
– Có đúng như vậy hay không?
Hãy để cho Jacklin thử nghiệm lại đìêu đó.
– Nàng làm được gì?
– Khi một loài nào đó trở thành ma cà rồng. Nó vẫn còn giữ cái bản tính sơ khởi của nó lúc sanh ra. Chỉ có khác một đĩeu; cuộc sống và phép thuật tùy thuộc vào ma giới mà thôi. Jacklin vẫn còn tính người, nhưng cô ta đã có quyền lực của ma giới trong tay. Em sẽ thấy hành động của cô ta. Và, đó là trắc nghiệm của anh về con người và ma tính như lúc nãy em hỏi; có cần thiết để thử nghiệm lại hay không.
– Em bất đầu thấy hoang mang trong sự trắc nghiệm này rồi.
Hãy ngủ đi… ngủ đi và chờ đợi.
Có lẽ Mỹ Kim buồn ngủ thực rồi. Nàng vừa nghe Ma Yêu nói xong, hai con mắt đã khép lại, đi vào giấc mơ thực đễ dàng…..

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.