Nghe Hai Roi nói. Năm ẩu kéo Kim đứng dậy, luồn tay vô khắp mình nàng mò mẫm. Bàn tay xương xẩu của y không bỏ sót một chỗ nào. Nó thọc cả tay vô những chỗ kín đáo nhất của nàng mà Kim vẫn phải đứng im không dám nhúc nhích.
– Có gì không Năm?
– Không có một teng nào hết.
– Sao kỳ cục vậy?
Vừa nói, Hai Roi vừa kéo Kim lại gần. Y cởi áo nàng ra. Bộ ngực trần trụi của Kim lại vươn trơ trụi trước mặt y Kim vừa co người lại thì Hai Roi đã ngồi xuống tuột nhanh quần nàng ra. Thân thể tổng ngung mà Kim vẫn không có một phản ứng nào. Đầu óc nàng đang xoay vần làm sao thuyết phục được hai tên ma cô này không tố cáo vụ nàng giết tên gác chợ. Bởi vì Kim biết chắc ràng; không trước thì sau, chúng phải biết vụ ẩn mạng này. Chỉ một hôm thôi là báo chí sẽ làm ồn cái vụ Tư Hên bi trói và giết chết trong chợ rồi.
Trong lúc đầu óc Kim rối mù thì Hai Roi vẫn mò mẫm, khámxét thân thể nàngtừng chút một. Yvạch mông, banh háng nàng ra, nhìn thực sát tìm kiếm. Một lúc sau, y đứng dậy lắc đầu nói: .
– Không lý mày cho nó chơi không thực sao?
Bỗng Kim chợt nghĩ ra một cách thật độc đia. Nàng mừng như bắt được của, mỉm cười, nói:
– Hai anh ngồi xuống đây đi, em nói cho mà nghe.
Thấy Kim tự dưng vui vẻ như vậy. Cả hai tên ma cô hơi ngạc nhiên, nhưng y cũng nghe lời nàng, ngồi xuống sàn nhà xem Kim nói gì.
– Lúc nãy em thấy hai anh hình như cũng quen với cái anh chạyxe xích lô máy phải không?
Năm ẩu lật đật nói:
– Mười Lôi ở đầu hẻm cạnh chợ chứ ai.
Hai Roi cẩn thận hơn, ngần ngừ hỏi:
– Em hỏi Mười Lôi làm chi vậy?
Mỹ Kim thích thú cười khúc khích nói:
– Em hỏi chơi vậy thôi. Vì biết đâu mai mốt còn phải nhờ tới anh ấy.
– Nhờ thàng đó cái gì chứ?
Kim ngồi sát vô mình Hai Roi, kéo y vô lòng nàng mỉm cười hỏi:
– Em hỏi thực anh Hai. Anh cần tiền lắm hả?
– Tìên mà ai không cần, còn phải hỏi nữa sao?
Kim ưỡn ngực, để khoảng da thịt trắng ngần, mượt mà đồi núi ấy, rung rinh trước mặt Hai Roi, nói:
– Anh có nghĩ đàn ông Sàigòn chết với em được không?
Năm ẩu lật đật nói:
– Lúc nãy thằng Hai Roi không hăm tao thì tao đã đè mày ra rồi. Bây giờ mày còn kiêu khích tụi tao nữa hay sao?
Hai Roi thấy Năm ẩu nói vậy cười hì hì.
– Mày chỉ được cái ẩu là không ai bằng. Bộ nó thăng thiên độn thổ được hay sao mà sợ chứ. Cái tao muốn bay giờ là tiền kìa.